Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy Triệu Khải Khang lập tức chán chường thậm chí rơi vào hoài nghi chính mình, Tề Cảnh Huy tức giận mà mắng: "Như vậy đã bị đả kích rồi hả? Không muốn sống? Tận thế không chết đã là chuyện tốt nhất rồi, sau đó tìm được kẻ độc thủ sau màn báo thù, tôi cho ông biết cũng để cho sau này mắt ông sáng một chút, đừng để người ta lừa. Đầu óc phụ tá không tốt cũng ảnh hưởng đến công việc của ta, chính ông tự suy nghĩ thật kỹ đi."
Nói xong Tề Cảnh Huy đứng lên đi ra văn phòng, hôm nay là ngày đầu tiên chuyển giao công tác, anh còn rất nhiều chuyện phải đích thân giải quyết.
Mọi người trong căn cứ phỏng đoán tranh giành quyền lợi cũng không xảy ra, tất cả công tác tiến hành cũng rất thuận lợi, ngoại trừ người có chút mẫn cảm phát hiện cao tầng căn cứ thiếu đi mấy gương mặt, mặt khác tất cả đều tiến hành trật tự ngay ngắn.
Quan mới đảm nhiệm Tề Cảnh Huy ban bố rất nhiều lệnh chính phủ, trong đó trong đó điều đầu tiên trẻ con từ năm tuổi trở lên đến mười bốn tuổi đều phải tiến vào học tập trong trường thiếu niên quân đội, tất cả phí tổn do căn cứ gánh vác.
Đồng thời, quân đội đề cao đãi ngộ quân nhân, mở rộng phạm vi trưng binh. Cho dù có rất nhiều người bất mãn, nhưng cũng không có bao nhiêu người đưa ra ý kiến phản đối, dù sao hình tượng thiết huyết của Tề Cảnh Huy đã xâm nhập vào lòng người, đây chính là tên điên một lời không hợp lại rút súng ra!
Bên kia, hiệp hội dị năng tuyên bố sửa đổi đoàn đội, thành lập đoàn phải có trên năm người, đồng thời ban bố thay đổi thêm các đẳng cấp chế độ nhỏ, tiến hành phân cấp đối với tất cả nhiệm vụ, bởi vậy đây là chủ đề nóng của vô số dị năng giả.
Cùng lúc đó, căn cứ còn ban bố thành lập lệnh chính phụ bộ đội dự bị, quân dự bị chia làm hai bộ phân, người bình thường cùng dị năng giả.
Công dân trong căn cứ trong lúc làm quân dự bị, phải định kỳ tham gia huấn luyện quân sự, chấp hành mệnh lệnh căn cứ tuyên bố, cũng tùy thời chuẩn bị hưởng ứng lệnh triệu tập tòng quân. Đồng thời lại có thể càng thêm tự do hơn quân đội, không có cường độ lớn như vậy, hơn nữa định kỳ sẽ được cấp vật tư.
Mà đối với dị năng giả mà nói, càng có nhiều chỗ tốt, ngoại trừ căn cứ có chiết khấu ở nơi giao dịch, còn có quyền ưu tiền phân phối vật tư chiến lược.
Vật tư chiến lược là cái gì, trên đó cũng chưa nói rõ, không ít người âm thầm suy đoán có phải tinh hạch sau tinh lọc hay không, dù sao bây giờ tinh hạch sau tinh lọc chính là nhu cầu cấp bách của mọi người, nhưng chỉ có hệ trị liệu mới có thể tinh lọc khiến cho số lượng tinh hạch tinh lọc lưu thông trong căn cứ rất thưa thớt.
Tuy hiện tại căn cứ đã xuất hiện có hệ trị liệu thuộc tính hệ mộc và hệ thủy, nhưng tinh hạch tinh lọc vẫn cung không đủ cầu, nếu như cái gọi vật tư chiến lược thật sự là loại vậy này... không ít người cũng có chút động tâm với việc gia nhập quân dự bị này.
Nhưng bây giờ tất cả mọi người vẫn còn đang đứng xem, ngược lại nhân số người bình thường gia nhập quân dự bị lại không ít, cũng có người trực tiếp tòng quân, trong khoảng thời gian ngắn, nhân số quân đội bạo tăng.

Có điều những chuyện này không có quan hệ với Ôn Dao, bây giờ Ôn Dao đang cùng bọn người Tề Cảnh Huy, Ôn Minh kiểm tra vũ khí trang bị dùng bộ phận thú biến dị côn trùng chế tạo thành.
Thật sự lúc muốn làm gì, tốc độ người trái đất vẫn làm người khác giật mình đấy, Ôn Dao nhìn nguyên một đám vũ khí xếp ngay ngắn chỉnh tề, nhịn không được cảm thán, lúc này mới bao lâu ah, rõ ràng đã làm xong hơn phân nữa.
Ảnh Điệp ở một bên nhìn vũ khí mới của mình, yêu thích không nỡ rời tay. Đây là vũ khí dùng tơ nhện của nhện ma ma chế tạo thành, chủ thể là một vòng tay có thể mang trên cổ tay, từ bên trong có thể lôi ra tơ nhện đã qua xử lý càng thêm cứng cỏi.
Hơn nữa bên trong còn sắp đặt bắn ra thiết bị, tối đa có thể bắn ra năm nhánh tơ nhện, trên đỉnh đầu mỗi nhánh đều có móc hình thôi. Lúc không cần mang trên tay, giống như vòng tay của người bình thường, ai có thể tưởng tượng nó lực sát thương mang tính khủng bố như thế.
Đây là lúc góp nhặt tơ nhện nhện ma ma cố ý đặt hàng cho Ảnh Điệp, Ôn Dao không nghĩ đến bọn hắn làm còn tốt hơn so với sự tưởng tượng của mình.
"Ừm, tuy cũng có không ít còn chưa làm tốt lắm, nhưng những thứ này đã đầy đủ rồi." Tề Cảnh Huy thoáng kiểm tra những vũ khí thiết bị này, gật gật đầu: "Chất lượng có chút thô ráp, nhưng trong thời gian ngắn như vậy không thể đòi hỏi quá nhiều, đủ là được, cháu đã chọn lựa người đi Trác Sơn xong chưa?"
Nghe được vấn đề của Tề Cảnh Huy, Ôn Minh gật đầu: "Đều sắp xếp xong xuôi, mang hai trăm người đến đó, trong đó có hai mươi dị năng giả không gian."
"Cháu đâu là đem hết dị năng giả không gian trong quân đội cả à?" Tề Cảnh Huy nhíu mày: "Cái này có chút quá trớn, những người khác làm nhiệm vụ phải làm sao bây giờ?"
"Tất cả nhiệm vụ trong căn cứ đều đã làm gần như xong rồi, trong ngắn hạn không có nhiệm vụ cỡ lớn. Nếu như nhất định phải làm nhiệm vụ, có thể chiêu mộ dị năng giả không gian trong hiệp hội tiến hành hiệp trợ."
"Được rồi, cháu đều sắp xếp xong xuôi là được, phân chia những vũ khí này xuống đi, sau đó để cho bọn hắn hai ngày làm quen, chuẩn bị xong liền xuất phát."
Nói đến đây, Tề Cảnh Huy nhịn cười không được: "Khá tốt trong khoảng thời gian này vừa giải quyết xong vấn đề lớn nhất của căn cứ, bằng không làm chuyện gì cũng không thuận tay. Bây giờ tốt rồi, rốt cuộc ông đây không cần chiếu cố cái tên ngu ngốc ưa sĩ diện kia."
"Bác Tề, bác còn nói tiền căn cứ trưởng ưa sĩ diện? Cháu thấy bác hay làm ông ấy không xuống đài được mà." Hạ Y Huyên tò mò hỏi.
Hôm nay vừa lúc cô không đi ra ngoài, cũng theo đến đây, còn đi cửa sau lấy được một kiện vũ khí, là dao găm dài được chế tạo từ côn trùng biến dị bén nhọn không biết tên, màu đỏ hỏa diễm làm cho cô rất yêu thích, chuẩn bị lần sau lúc cùng bọn Lý Đồng làm nhiệm vụ thì thử xem.

"Bác đây không phải đã thu liễm rồi sao, thằng này không xấu, còn có chút ngây thơ, chỉ là ánh mắt không dùng được, còn bị người xem như con rối đùa nghịch thật lâu, nếu không phải có bác, đã sớm chết từ lâu rồi."
"Cái gì xem như con rối?" Ôn Minh vốn đang kiểm tra vũ khí chuẩn xác bắt được từ này, lập tức quay người hỏi.
Chậc...
Tề Cảnh Huy ngượng ngùng cười cười: "Không có gì, chỉ là nhìn người không rõ, ah, cháu nhanh chóng mang đồ đi phân chia cho mọi người đi, sớm quen thuộc để sớm xuất phát."
Ôn Minh híp mắt nhìn Tề Cảnh Huy có ý đồ nói sang chuyện khác, nghĩ nghĩ cũng không tiếp tục truy hỏi, bây giờ việc cần làm có quá nhiều, chờ cậu từ Trác Sơn trở về cẩn thận hỏi kỹ lại một chút.
Nhìn thấy Ôn Minh đi ra ngoài gọi người khuân đồ, lúc này Tề Cảnh Huy mới nhẹ nhàng thở ra, nếu Ôn Minh truy hỏi tới cùng, anh còn thật không biết nên trả lời thế nào.
Chuyện này tạm thời anh còn không có ý định nói với Ôn Minh, dù sao chuyện tên tiểu bạch kiểm Ôn Trác kia muốn làm quá lớn, tuy sau này chuyện thành công đối với sự phát triển của tất cả căn cứ mà nói là chuyện tốt, nhưng dù sao cũng sẽ dẫn đến sự rung chuyển không nhỏ.
Tuy năng lực Ôn Minh không tệ, nhưng chuyện này cậu ấy cũng không giúp được, chủ yếu vẫn xem tên Ôn Trác kia, cho nên tạm thời vẫn không nên nói với hai anh em bọn chúng, miễn cho bọn chúng lại lo lắng.
Hiện tại vừa lúc bọn chúng đều chuẩn bị lên đường, chờ sau khi bọn chúng về, chuyện giải quyết cũng không xê xích gì nhiều, đằng sau các chỉ lệnh hạng mục căn cứ cũng có thể tiến hành rất tốt, đến lúc đó lại nói cho bọn chúng biết.
Ai, anh cũng không biết làm chuyện này là tốt hay xấu, nhưng có vài khối u ác tính, vẫn nên nhanh chóng cắt đi!
Hai ngày sau, vào giây phút trời vừa hơi lộ ra chút ánh sáng, Ôn Minh dẫn theo hai trăm chiến sĩ dị năng đã được tuyển chọn kỹ càng xuất phát ở cửa cổng đến Trác Sơn, đồng hành còn có một đoàn người Ôn Dao.
Mục tiêu: Trác Sơn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.