Chương trước
Chương sau
Ngữ Điệp thu hồi ánh mắt nhìn về phía Ôn Dao, đồng dạng mở to hai mắt vô tội nhìn Ôn Minh, không nói một lời.
Được rồi, đã biết rõ các cô cùng một nhóm!
Ôn Minh bất đắc dĩ dùng sức vuốt vuốt đầu Ôn Dao, xoa đến nổi đầu tóc Ôn Dao rối tung, sau đó vừa hỗ trợ vuốt đều lại vừa nói: "Dao Dao, không phải anh trách em, anh biết em rất lợi hại, nhưng anh cũng sẽ lo lắng, anh chỉ muốn biết dọc theo con đường này em đã trải qua những chuyện gì. Thật sự, không nói em."
Ôn Minh cam đoan nói.
Ôn Dao lặng yên rồi, Ôn Dao cảm thấy, nói với anh trai, anh chỉ biết lo lắng hơn à...
Nhìn ánh mắt Ôn Minh nếu không đạt được mục đích thề không bỏ qua, Ôn Dao chỉ có thể nhẹ gật đầu với Ngữ Điệp, được rồi, biết rõ đã biết rõ, hi vọng sau này anh trai sớm tạo thành thói quen, sớm chút rèn luyện được trái tim cứng như thép!
Ngữ Điệp đơn giản nói những chuyện các cô gặp phải trên đường, Ôn Minh nghe được thật sự trái tim muốn treo lên trên rồi, tuy Ngữ Điệp nói rất bình thản, nơi chiến đấu càng không nói nhiều thêm một câu, nhưng Ôn Minh vẫn có thể tưởng tượng tình huống lúc đó, nhất định không nhẹ nhàng bâng quơ như cô nói.
Ôn Minh xoắn xuýt rồi, không biết nên mở miệng như thế nào, do dự cả buổi, cuối cùng uyển chuyển nói: "Dao Dao, có thực lực là tốt, nhưng cũng cần phải chú ý nhiều, cứu người cũng phải lượng sức mà làm, em còn nhỏ, không hiểu lòng người hiểm ác, có một số việc không cách nào tưởng tượng đâu đấy."
Ôn Dao không biết nên nói thế nào với cậu về việc mình có thể cảm nhận được sóng tinh thần của đối phương, người có dụng tâm hiểm ác hay không đa phần Ôn Dao đều có thể phát hiện ra, hơn nữa Ôn Dao cũng không nói nhất định sẽ cứu người...
Nhưng nhìn anh trai thành khẩn hướng dẫn mình từng bước như vậy, Ôn Dao vẫn nhu thuận nhẹ gật đầu, cam đoan về sau sẽ cẩn thận làm việc.
Mặc dù biết em gái chỉ biểu hiện đồng ý như thế thôi, quay người nói không chừng lại thuận theo ý mình mà làm, nhưng không sao, em gái còn nhỏ, từ từ dạy!
Nói xong chuyện tinh thạch, trong lòng Ôn Minh đã nghĩ cách đại khái, nhưng cái này cần phải suy nghĩ kỹ một chút.
Ai, em gái quá lợi hại, mỗi lần lấy ra thứ gì đều làm cậu vắt hết óc.
"Thế Dao Dao... những da lông, giáp xác các loại kia, em thu thập làm gì thế?" Ôn Minh đối với việc em gái thu thập một đống "Rách rưới" có chút tò mò, đồ đạc như vậy làm được gì?
Chậc...
Ôn Dao biết rõ bây giờ phần lớn trên trái đất đều là sản phẩm công nghiệp, vũ khí cũng lấy vũ khí nóng làm chủ, cơ bản rất ít dùng đến bộ phận thân thể động vật này làm vũ khí, tối đa chỉ dùng da lông làm thành quần áo mà thôi, không giống đại lục Ell, nguyên vật liệu vũ khí chủ yếu đều từ khoáng thạch cùng các bộ phận thân thể ma thú.

Nhưng, bây giờ là tận thế, đại phần động vật đều biến dị, rất tương tự với ma thú trên đại lục Ella, bởi vậy những thân thể thú biến dị này có vài bộ phận vô cùng hữu dụng, hoàn toàn có thể dùng làm vũ khí đấy!
Ôn Dao cũng không nhiều lời, Ôn Dao trực tiếp lấy ra một chân trước của côn trùng biến dị, chân trước này có hình dáng lưỡi đao, còn có gai ngược rất dài, thứ này nếu đâm vào trên người, sẽ giật xuống một khối thịt lớn.
Ôn Minh nhìn em gái dùng bộ phận nào đó của côn trùng không biết đào ra một cái động lớn trên sàn nhà, Ôn Minh cảm thấy mình đã hiểu cái gì.
"Cái này... Dùng nó làm vũ khí?" Ôn Minh không xác định hỏi.
" Vâng."Ôn Dao gật gật đầu.
Ôn Minh cẩn thận tưởng tượng, phát hiện hoàn toàn thích hợp. Tận thế rồi, nhà xưởng đình công, căn bản không có nhà máy quân sự công nghiệp chế tạo vũ khí, vũ khí nóng dùng một chút thì ít đi một chút, luôn luôn có một ngày dùng hết, bây giờ đa phần con người ngoại trừ dùng dị năng bên ngoài thì sử dụng vũ khí lạnh chiến đấu.
Nhưng vì trước tận thế quốc gia tiến hành quản chế chặt chẽ các loại dao...trên thị trường những vật này cũng không nhiều, cho nên hiện tại người dùng những vũ khí này thật ra cũng không nhiều, rất nhiều đều dùng côn thép, đao các loại.
Thật ra cũng có một số ít dị năng giả nghĩ tới dùng những nơi bén nhọn của động vật biến dị làm vũ khí, nhưng vì chung quanh căn cứ côn trùng biến dị, thú biến dị không nhiều lắm, chủ yếu là Zombie. Thêm nữa việc đổi vũ khí thích hợp cũng không phải chuyện đơn giản, bởi vậy phương pháp này cũng không lưu hành.
Nhưng nhớ đến vừa rồi em gái bày ra những vật kia, quả thật đều có thể dùng chế tạo rất nhiều vũ khí!
"Dao Dao, cái này.... Em thu được bao nhiêu?" Ôn Minh cảm thấy phải xác định được số lượng cụ thể rồi mới làm tốt được quyết định sau đó.
"Có lẽ hơn hai phòng như vậy."
Hai phòng...
Ôn Minh kinh ngạc, có nhiều như vậy?
"Dao Dao không gian của em bao nhiêu rồi?" Ôn Minh nuốt nước miếng, nhịn không được hỏi.
Trước đó cậu chỉ biết không gian của em gái không nhỏ, thật đúng là chưa từng hỏi cụ thể qua, thứ này mà có thể xếp hai phòng, hơn nữa còn những vật khác, như thế nào cũng phải hơn 100m3 à nha...
(Chú thích: 1 m3 được hiểu là thể tích 1 khối lập phương có cạnh dài 1 m. Công thức tính m3 bằng chiều dài nhân chiều rộng nhân độ cao tương ứng.Mét vuông là đơn vị đo diện tích, được ứng dụng rất nhiều trong xây dựng, đây cũng là đơn vị đo khá phổ biến. Vì đây là 2 đơn vị đo khác nhau, do đó không thể chuyển đổi từ mét khối sang mét vuông và ngược lại chúng ta cũng sẽ không tính được 1 mét vuông bằng bao nhiêu mét khối.)

"Hơn 300 m3 rồi..."
Được rồi, thường thức đã hạn chế tưởng tượng của cậu rồi, cậu thật chưa từng gặp qua không gian nào lớn như vậy!
"Là đưa cho anh." Ôn Dao nhìn thẳng vào mắt Ôn Minh, nhấn mạnh nói.
Đầu óc Ôn Minh chuyển một chuyến, hiểu ý của em gái, một mình cậu không có khả năng dùng nhiều như vậy, là cho đoàn dị năng của cậu, cũng có thể xem đây là thu mua lòng người rồi.
Trong lòng Ôn Minh mềm nhũn, có một cảm xúc khó nói nên lời xông lên đầu, chỉ cảm thấy lồng ngực mình căng căng, tê tê dại dại, một câu đều không thể nói ra miệng.
Hốc mắt Ôn Minh có chút hiện hồng, sau khi tạm biệt rồi bình phục tâm tình của mình, sau đó quay đầu vỗ vỗ đầu em gái: "Biết rồi, cảm ơn Dao Dao, anh rất vui vẻ, cũng rất thích."
Chuyện hai tháng gần đây cũng nói gần hết, Ôn Minh cầm mấy khồi tinh thạch có phẩm chất bình thường cùng móng vuốt sác bén của những động vật biến dị chuẩn bị đi trở về, sắc trời đã tối, em gái cũng có thể nghỉ ngơi thật tốt.
Đi tới cửa, Ôn Minh nhớ ra cái gì đó, quay đầu nói với Ôn Dao: "Dao Dao, mấy ngày hôm trước giáo sư Tào bọn họ đã có thành quả nghiên cứu sơ bộ thuốc khôi phục tinh thần lực cùng thuốc khôi phục thể lực rồi, bọn họ cũng sản xuất vài loại, bác Tề có nói đến lúc đó muốn cho em xem thử, khả năng khoảng hai ngày này."
Nhanh như vậy đã có thành quả rồi sao?
Ôn Dao cảm thấy rất giật mình, dù sao Ôn Dao chỉ dùng phương pháp luyện chế của đại lục Ella, mặc dù có chút thay đổi, nhưng cơ bản không thay đổi, cũng không có ít nơi đều cần dùng đến tinh thần lực, thời cơ bỏ thuốc cũng có yêu cầu, như vậy mà cũng có thể nghiên cứu ra thành quả?
Cũng không biết bọn hắn nghiên cứu ra dạng thuốc gì...
Ôn Dao thể hiện rất chờ mong.
Sáng sớm hôm sau, trời vừa có chút sáng, Hạ Y Huyên đã tới tìm Ôn Dao rồi, dùng cách nói của cô ấy: tận thế rồi, phải quý trọng mỗi một ngày, phải rèn luyện nhiều hơn, hành vi ngủ nướng này không thể chấp nhận được!
Ôn Dao bị cô lằn nhằn đến không có cách nào, chỉ có thể để Đại Hoàng ở nhà, dẫn theo Tiểu Tiểu, Mạn Mạn và Ngữ Điệp đi ra ngoài với cô ấy.
Ôn Dao phát hiện, lần này trở về vị da mặt chị họ Hạ này càng ngày càng dày rồi, trước kia nói thể nào cũng là tiểu thư của mọi người, đối nhân xử thế rất có nghề, bây giờ làm sao học xong bộ dạng quấn người rồi hả? Chẳng lẽ kích phát dị năng còn có thể biến đổi tính cách con người?
Hạ Y Huyên tỏ vẻ: quả nhiên Lâm Khê nói không sai, đối phó với em họ người như vậy, chỉ có da mặt không biết xấu hổ quấn chặt không rời, Ôn Dao tuyệt đối không chịu nổi sự dây dưa của cô!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.