Ngơ ngác sửng sốt cả buổi, Lâm Thế Bưu mới hồi thần lại, hắn đi nhanh về phía trước hai bước, lại ngừng lại, quát với một đám người sau lưng: "Không thấy cháu gái tôi đến cứu người sao! Các người làm sao không biết xấu hổ để trẻ con lên, còn không mau đi hỗ trợ!"
Không hiểu vì sao bị chửi mọi người cầm vũ khí liền xông lên, chưa chạy được hai bước mới kịp phản ứng, bọn hắn lên cũng không giúp được thì gấp cái gì! Là lão đại cảm thấy bị cô bé cứu có chút mất mặt nên mới rống bọn hắn mà?!
Lâm Thế Bưu thật có chút xấu hổ, chính mình cường ngạnh kéo cô bé người ta đi theo hắn, lo lắng cô bé gặp phải nguy hiểm, không nghĩ tới cuối cùng dùng lý do đó làm có thoái thác thật đúng trở thành sự thật, chính mình thật được nhờ người ta cứu.
Nghĩ vậy, Lâm Thế Bưu một trận hoảng sợ, nếu không kiên quyết giữ Ôn Dao lại, đám người bọn hắn chính là có đi không về.
Cho nên, hắn đây là có lòng tốt nên được báo tốt sao?
Trong lòng Lâm Thế Bưu thay đổi qua vô số ý niệm, chờ hắn ngẩng lên nhìn lại, chính mình đã đi đến cách Ôn Dao khoảng hai mét.
Nhìn thấy sau lưng Ôn Dao dây leo biến dị khổng lồ kia giương nanh múa vuốt, Lâm Thế Bưu vẫn ngừng bước, hắn không được tự nhiên nhẹ ho hai tiếng, hỏi: "Dao Dao sao cháu lại tới đây?"
Ôn Dao giương mắt nhàn nhạt nhìn hắn, không muốn trả lời vấn đề ngu ngốc như vậy, Ôn Dao quay đầu, lần nữa ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1084960/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.