Cả đám người Lâm Thế Bưu yên tĩnh ngồi ngẩn người bên cạnh khung hàng hóa trong kho hàng, bên trong tối đen một mảnh, chỉ có chút ánh sáng yếu ớt lọt vào từ khe hở dưới đáy cánh cửa.
Trên mặt mỗi người đều biểu lộ trầm trọng, âm thanh Zombie va chạm vào cánh cổng càng ngày càng lớn, thậm chí bọn hắn còn cảm giác được toàn bộ nhà kho đều bị lắc lư, giống như một giây sau sẽ sụp đổ.
"Cũng không biết Lại Tử bọn hắn thế nào rồi..." Có người nhẹ giọng thầm nói: "Bọn hắn có thể chạy ra được cũng tốt, cũng không thể toàn bộ mắc ở đây."
"Tôi để Tiểu Úc lưu ở bên ngoài, nói cho hắn biết nếu như chúng ta không ra được, muốn hắn thông báo bọn Lại Tử mau chạy đi, cũng dẫn theo hai đứa nhỏ đi."
Lâm Thế Bưu một bên lau sạch súng máy trong tay một bên giải thích.
"Vậy cũng tốt, ít nhất còn có người trở về báo tang, cũng không biết sau này con gái của tôi làm sao bây giờ..."
"Yên tâm đi." Lâm Thế Bưu vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Tôi đã dặn dò Tiểu Úc rồi, bảo hắn và A Long về sau chăm sóc tốt mọi người."
Nói xong lời này mọi người lần nữa trầm mặc, bọn hắn không sợ chết, sợ chính là sau khi chết người nhà của mình không có người chiếu cố cùng bảo hộ...
"Lão đại, anh nghe, âm thanh hình như đã ngừng rồi."
Quả thật đúng như vậy, bên ngoài tiếng va chậm vào cửa cổng đã không còn, im ắng, dường như những gì bọn hắn cảm nhận trước đó đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1084959/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.