Trước đó thanh dao găm Ảnh Điệp dùng là cha Ôn cho cô, so với dao găm bình thường đã vô cùng sắc bén, thế mà không thể tổn hại con nhện biến dị kia, bây giờ Ảnh Điệp cũng không có vũ khí vừa tay.
Lúc Ngữ Điệp muốn trả con dao găm Ảnh Điệp còn có chút không vui nữa, cô ấy rất thèm thuồng thanh dao găm xấu xí nhưng có thể chém sắc như chém bùn này đấy, dùng mấy lần đạ không nỡ trả lại rồi.
Mà đối với Ôn Dao, thanh dao găm này có ý nghĩa kỉ niệm lớn hơn giá trị thực dụng, dưới tình huống này cho Ngữ Điệp sử dụng cũng được.
Nghe Ôn Dao nói tạm thời cho cô dùng, Ảnh Điệp vô cùng vui mừng, thúc giục Ngữ Điệp nhanh chóng cất kỹ nó.
Sau khi hái không ít thực vật, Ôn Dao các cô lên đường lần nữa, nhưng Ôn Dao không dựa theo con đường trước đó mà đi, mà vòng vo một phương hướng, để cho Đại Hoàng đi một con đường khác.
Đi một hồi dừng lại phán đoán phương hướng, sau đó tiếp tục, Ôn Dao còn không ngừng rót thuốc khôi phục tinh thần lực vào trong miệng, cùng không biết đang điều tra cái gì.
"Ngừng!"
Ôn Dao bảo Đại Hoàng ngừng lại, bây giờ các cô đang ở một nơi có địa thế cao hơn các chỗ khác rất nhiều, dường như là một gò núi nhỏ. Ôn Dao bắt đầu xoay quanh vòng ở nơi này, thỉnh thoảng dừng lại cảm nhận, không bao lâu, cô đã tìm được chỗ.
Nhìn đất dày đặc dưới chân, Ôn Dao quấn quýt rồi, chẳng lẽ phải tự mình đào hầm? Các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1084951/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.