Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy cô bé lại lâm vào trầm tư, mấy ngườiTừ Dương hai mặt nhìn nhau, cuối cùng buông tha tính toán hỏi han cô, bắt đầu bàn luận trận đấu chung kết tiếp theo.
"Dư Thanh Dương đã là song hệ dị năng, còn có tinh thần lực công kích, như vậy Chu Tư Niên có thể đối phó được hay không?" Cố Minh Duệ đưa ra vấn đề trọng yếu trước mắt.
"Khó nói lắm..." Lâm Khê thoáng chút chần chờ: "Nghe nói tinh thần lực công kích là khó đối phó nhất, căn bản chính là khó lòng phòng bị! Trừ phi Chu Tư Niên cũng có dị năng tinh thần lực, bằng không thật sự rất khó thắng."
"Kỳ Bình, cậu cũng là dị năng giả hệ tinh thần, cậu nói một chút." Cố Minh Duệ quay đầu nhìn về phía Kỳ Bình.
Kỳ Bình cẩn thận nghĩ nghĩ, vẫn lắc đầu: "Cái này thực khó mà nói, các người đều biết, dị năng của tôi là tinh thần lực khống chế, hiện tại khống chế đều là vật chết, hơn nữa thể tích càng lớn hao phí tinh thần lực càng nhiều. Tôi cũng thử khống chế qua Zombie, có thể làm được, nhưng hao phí tinh thần lực hơi nhiều, hơn nữa đẳng cấp Zombie càng cao càng khó."
"Vậy cậu có thể khống chế vật sống hay không? Thú biến dị hoặc người?" Từ Dương lập tức hỏi, trước kia bọn họ thật đúng là không chú ý kỹ dị năng của Kỳ Bình, hiện tại ngẫm lại, tinh thần lực khống chế cũng rất lợi hại đấy.
"Có, đã thử khống chế động vật bình thường và thú biến dị." Kỳ Bình giải thích kỹ càng với bọn họ: "Có hai phương pháp khống chế, một loại là khống chế động tác bề ngoài của đối phương, độ khó ở chỗ đối phương nhất định sẽ phản kháng, tiêu hao tinh thần lực tương đối nhiều; còn có một loại trực tiếp khống chế đại não của đối phương."
"Đại não?" Từ Dương kinh ngạc, cậu lập tức nhảy một bước sang bên cạnh, kéo ra một khoảng cách với Kỳ Bình, đồng thời ánh mắt nhìn về phía Kỳ Bình cũng có chút quái dị, có thể khống chế đại não con người, thật là đáng sợ!
Kỳ Bình chứng kiến động tác của Từ Dương có chút hắc tuyến, hắn liếc mắt, sau đó tiếp tục giải thích nói: "Cái kia rất khó, tinh thần lực tiêu hao lớn không nói, đối với động vật bình thường có dung lượng não nhỏ vẫn còn khá tốt, thú biến dị lại quá khó khăn, phản kháng rất kịch liệt, hơi không chú ý tinh thần lực của mình cũng sẽ bị thương. Hơn nữa chống chọi kịch liệt sau đó khống chế được chúng, chúng cũng trực tiếp biến thành ngu ngốc, thậm chí não tử vong.
Nhưng tôi cảm thấy có thể phương pháp của tôi không đúng, hoặc đẳng cấp không đủ, theo đạo lý mà nói không phải như vậy."
"Cho nên sau này cậu cũng có khả năng khống chế người?" Ánh mắt Từ Dương nhìn về phía hắn càng thêm quái dị, quyết định sau này ít gây chuyện với hắn, tránh cho bị khống chế!
Kỳ Bình chẳng muốn nói chuyện cùng Từ Dương, hắn trực tiếp đưa ra cách nhìn của hắn đối với tinh thần lực công kích: "Tôi nghĩ tinh thần lực công kích cũng không sai biệt lắm, công kích chết sống có thể dễ dàng rất nhiều, trực tiếp công kích đại não độ khó sẽ rất lớn. Hơn nữa, vào thời điểm phóng thích tinh thần lực người phóng thích cần ngưng thần, đối với hoàn cảnh yêu cầu còn rất cao, hơi không chú ý cũng sẽ bị đánh gãy.
Nếu Chu Tư Niên không ngừng tấn công Dư Thanh Dương, làm cho hắn không có dư thừa tiến hành ngưng thần tinh thần lực công kích, tôi cảm thấy cách này chắc có thể thực hiện được đấy."
Cố Minh Duệ lắc đầu: "Dư Thanh Dương vẫn là dị năng giả hệ Băng, xem ra đẳng cấp không thấp hơn Chu Tư Niên, nếu dị năng Chu Tư Niên hao tổn không đều không có cách nào đánh bại Dư Thanh Dương, Dư Thanh Dương lại tiến hành tinh thần lực công kích, hắn rất khó thắng."
Nghe nói như thế làm mọi người đều trầm mặc, đúng vậy, cái này căn bản là một đối hai, thấy thế nào tỷ lệ thắng của Chu Tư Niên đều rất thấp!
"A! Sẽ không thật sự để thằng này làm hội trưởng đó chứ, tôi cũng không muốn để cho hắn quản, nếu vậy còn không bằng đi nhập ngũ đây này!" Từ Dương kêu rên.
"Được rồi." Lâm Khê trấn an bọn hắn: "Chúng ta nói nhiều như vậy trận so tài còn chưa bắt đầu, nói không chừng có kỳ tích xuất hiện đấy? Nên biết thời điểm so tài cái gì cũng có khả năng phát sinh, chúng ta vẫn xem so tài trước đi."
Chung quanh không ít người cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, thậm chí có không út người hô to: "Dư Thanh Dương ăn gian" "Nội tình đen tối", nhưng người ra mặt đều không để ý đến, ngược lại có dị năng giả tinh thần lực khác thấy chuyện xảy ra, giải thích cho những người khác biết.
Cuối cùng trận so tài định vào hai tiếng sau, dù sao Dư Thanh Dương vừa mới đánh xong, vì công bình... phải để cho hắn khôi phục trạng thái hoàn toàn.
Hai tiếng đồng hồ rất nhanh trôi qua, mọi người vốn đang ngồi dưới đất đều nhao nhao đứng lên, tuy thời tiết rất nóng, nhưng gần hai tháng bọn hắn đã dần dần quen, cộng thêm thỉnh thoảng có vài dị năng giả phóng băng hoặc nước thông khí, mọi người cũng không cảm thấy quá khó chịu.
Chu Tư Niên cùng Dư Thanh Dương lên đài một lượt, sắc mặt Chu Tư Niên rất ngưng trọng, xem ra hắn cũng biết đây là một trận đánh ác liệt. Mà biểu lộ Dư Thanh Dương rất nhẹ nhàng, khóe miệng mang theo vui vẻ, làm cho khuôn mặt tuấn tú của hắn thoáng mang theo chút tà khí.
Vào lúc Ôn Minh hô "Bắt đầu", Chu Tư Niên lập tức bày quanh người Dư Thanh Dương một mảnh lôi võng dày đặc, lôi điện màu lam đùng đùng không ngừng chớp động, đồng thời không ngừng thu nhỏ vào bên trong.
"Oa ——" người ở dưới đài sôi trào lên, cái này vừa ra tay chính là đại chiêu, đủ kịch liệt đấy!
"Xem ra Chu Tư Niên chuẩn bị tốc chiến tốc thắng nữa à." Lâm Khê nói lời bình: "Nhưng tên Dư Thanh Dương kia không được tốt lắm, nhưng cũng không yếu như vậy."
Quả nhiên, vào lúc lôi võng hạ xuống, Dư Thanh Dương bắt đầu thả ra năm đạo băng thuẫn (tấm khiên băng) ngăn trở bốn phía, đồng thời không ngừng tăng thêm độ dày băng thuẫn độ dày, cũng thúc đẩy băng thuẩn hướng ra phía ngoài.
Hệ lôi hệ không hổ được xưng là dị năng có lực phá hoại mạnh nhất, lôi điện không ngừng kích lên tầng băng, băng thuẫn từ từ xuất hiện vô số vết nứt, rđồng thời có không ít lôi điện thật nhỏ xuyên qua khe hở băng thuẫn nện lên trên người Dư Thanh Dương.
Bị đánh trúng mấy lần Dư Thanh Dương nhíu nhíu mày, tiếp tục như vậy không được, lòng hắn khẽ động, hai mũi băng nhọn thật dài giao xiên hiện ra trước mặt hắn, trực tiếp bổ về phía lôi võng, đem lôi võng bổ ra một lổ hổng.
Dư Thanh Dương dùng tầng băng bảo vệ thân thể của mình, một lăn lông lốc từ bên trong lôi võng lăn ra.
Dưới đài vang lên tiếng cười, lại nói tiếp đây là lần đầu tiên Dư Thanh Dương ở trên sàn đấu làm loại động tác này.
Mặt Chu Tư Niên không đổi sắc, còn chưa chờ Dư Thanh Dương đứng vững, tay trái hắn đã vung lên, vô số đạo lôi điện rậm rạp chằng chịt đánh xuống chỗ Dư Thanh Dương đứng, đồng thời thân thể nhảy mấy cái sang bên phải, tránh qua, tránh né băng tùy Dư Thanh Dương vội vàng bắn ra.
"Tuyệt!" Dưới đài mọi người hô to khen hay, từ lúc vừa mới bắt đầu, Chu Tư Niên khống chế tiết tấu chiến đấu, lần lượt công kích khiến cho Dư Thanh Dương vội vàng tránh né, không có cách nào triển khai phản kích hữu hiệu.
Lôi điện dày đặc không ngừng rơi xuống, đánh nát băng thuẫn Dư Thanh Dương phóng xuất ra lần lượt, quần áo trên người hắn có không ít nơi đã bị cháy đen, còn tản mát mùi khét lẹt, trên người cũng có vài chỗ bị lôi điện bổ tới đâu là có vết thương đến đó.
Nhìn thấy Chu Tư Niên dồn ép đánh Dư Thanh Dương, Cố Minh Duệ lại lắc đầu: "Chu Tư Niên quá nóng nảy, tuy bây giờ hắn chiếm thế thượng phong, nhưng dị năng của hắn tiêu hao cũng rất lớn, phải biết, Dư Thanh Dương hiện tại còn chưa phát động mấy lần công kích đây."
Lâm Khê lại không cùng quan niệm: "Nếu Chu Tư Niên có thể luôn áp chế Dư Thanh Dương như vậy, cũng vào lúc trước khi hắn ta phát động công kích một kích cho hắn ta xuống đài, như vậy liền không còn vấn đề gì nữa."
Lâm Khê vừa dứt lời, trên sàn đấu đột nhiên có dị biến!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.