Khu Ninh Hưng căn cứ Hoa Nam.
Ở đây khắp nơi đều là nhà gạch ngói thấp bé, trên đất trống có không ít lều vải đủ loại dựng lên, đồ dùng sinh hoạt cũ nát tùy ý vứt bỏ, trong không khí có một mùi hôi chua, nơi này là nơi loạn nhất bẩn nhất ở căn cứ Hoa Nam.
Bởi vì bị đàn chuột biến dị tập kích, toàn bộ khu Ninh Hưng một đống bừa bộn, rất nhiều lều vải đều bị cắn rách, trên mặt đất đều là vết máu loang lổ, có vài thi thể còn nằm trên mặt đất không có người đến thu dọn.
Cách đó không xa có một rạp nhỏ tạm thời xây dựng, có vài nhân viên y tá đang giúp người bị thương bôi thuốc băng bó miệng vết thương.
Chung quanh có một đội binh sĩ cầm súng đứng gác, bởi vậy trong đám người không ai dám gây sự, đều thành thành thật thật xếp hàng.
Bọn hắn thật không ngờ thì ra trong căn cứ cũng không hoàn toàn an toàn, bọn họ lại một lần nữa cách tử vong gần như vậy, trong lòng tất cả mọi người còn sợ hãi.
Bọn hắn phải làm gì? Phải làm sao mới có thể sống sót ở nơi có nguy cơ tứ phía như tận thế đây?
Không ít người đã có hiểu ra, cũng bắt đầu suy nghĩ bọn hắn muốn sống như một cái xác không hồn còn sống đến cùng hay không...
Trong một hẻm nhỏ ở khu Ninh Hưng, Tranh tựa vào cửa ra vào vuốt vuốt lưỡi dao, lưỡi dao hơi mỏng giống như con bướm màu bạc bay múa trong ngón tay thon dài của hắn.
Tranh nghĩ không ra, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1084886/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.