Ngày đầu tiên bọn họ cũng không tiến vào căn cứ, buổi tối vào lúc mười giờ căn cứ liền đóng cổng lớn, nghe nói đây là quy định, tuy đám người chung quanh có ý kiến rất lớn, nhưng nhìn đến quân đội gác ở trên tường vây cùng chung quanh vác súng trên vai, đạn lên nòng không ngừng quan sát, vẫn yên lặng ngậm miệng lại, an phận ở nguyên tại chỗ qua đêm. Cũng may buổi tối cũng không có bao nhiêu Zombie, lẻ tẻ mấy con cũng bị người của quân đội giết chết, sau đó thuần thục đào ra tinh hạch rồi lôi thi thể đi mất. Giữa trưa ngày hôm sau, rốt cuộc nhà họ Ôn cũng có thể nhìn thấy cánh cổng lớn của căn cứ. Cổng lớn rất cao, không kém lắm phải hơn mười mét, chung quanh có xây lưới điện, ở bên trong lưới điện còn có tường vây cao cao. Toàn bộ hàng xe thật dài chia làm hai đường, tất cả mọi người rất yên tĩnh, đợi đến lúc xe của bọn hắn tới gần cánh cổng lớn, rốt cuộc biết làm sao tiến vào căn cứ lại chậm như vậy. Chỗ cửa lớn có hai cánh cửa kiểm tra, tất cả xe đi vào trước phải xuống xe, sau đó có người cầm dụng cụ kiểm tra đo lường tiến vào xe kiểm tra, mà người thì bị đưa vào một căn phòng tiến hành kiểm tra đo lường, sau khi xong mới có thể lái xe đi vào. Một hồi đến phiên bọn hắn, mấy người Ôn Dao xuống xe, một binh sĩ lập tức cầm dụng cụ chuẩn bị tiến vào xe, chân vừa mới giẫm lên bản xe, hắn đột nhiên la to một tiếng rồi nhảy dựng lên: "Có biến dị xà!" Vừa dứt lời, thân hình cực lớn của Bạch Tiểu Tiểu trườn xuống dưới, trên đỉnh đầu còn có một cục tròn xanh lục. Vù một tiếng, chung quanh một đám binh sĩ xông tới, chĩa súng vào Tiểu Tiểu, còn có người bắt đầu sơ tán đám người. Ôn Dao bó tay rồi, đều ở trong xe rồi, không thể nghĩ đến là vật nuôi trong nhà sao... Cũng không thể trách bọn hắn căng thẳng như vậy, mặc dù có không ít sủng vật biến dị trở thành thú biến dị lợi hại bảo vệ chủ nhân, nhưng đa số đều là chó mèo, biến dị xà lớn như vậy chưa từng thấy qua. Đang vào lúc khẩn trương, Ôn Dao quát lên: "Tiểu Tiểu!" Vốn đang ở trạng thái phòng bị Bạch Tiểu Tiểu lập tức lẻn đến bên người Ôn Dao, còn đưa đầu đặt vào tay Ôn Dao cọ cọ, dường như đang làm nũng. Các binh sĩ hai mặt nhìn nhau, không biết nên làm sao bây giờ, một người có vẻ là binh sĩ dẫn đội bước ra, hắn lên tiếng hỏi Ôn Trác, sau đó phất tay lại để cho tất cả binh sĩ đều lui ra, ra hiệu kiểm tra tiếp tục trước, sau đó dẫn theo bọn Ôn Trác đi lên phía trước. Một đoàn người đi theo người sĩ quan kia vào một căn phòng nhỏ, trước thông qua máy quét cùng loại với cổng kiểm an lúc trước, cho nhân viên y tế kiểm tra nhiệt độ cơ thể cùng huyết áp, sau đó còn rút máu, cuối cùng đợi xác định không có vấn đề gì thì mới có thể đi. Bạch Tiểu Tiểu cũng bị rút một ống máu, Mạn Mạn còn bị cắt một đoạn nhánh dây nhỏ, phát tiểu tính tình một hồi. Bỏ ra đại khái khoảng hai mươi phút mới chấm dứt, đằng sau cũng lục tục ngo ngoe có những người khác tiến đến, đều ngồi cách người nhà họ Ôn rất xa. Đợi sau khi có kết quả, đưa cho bọn họ mấy tờ giấy nhỏ, bên trên có mấy cái dãy số, nói cho bọn hắn biết đây là số thứ tự, đợi lúc đi vào đăng ký cần dùng đến. Một đoàn người một lần nữa lên xe, đi được hai trăm mét lại ngừng, tại đây có bãi đất trống khá lớn, không ít xe ngừng lại, có một gian phòng sáu cánh cửa, một đội ngũ thật dài đang xếp hàng, lúc này đều đã tận thế sao còn nhiều người như vậy? Thật sự là chỗ nào đều phải xếp hạng cả. Chung quanh có nhân viên công tác phát đơn đăng ký, người nhà họ Ôn gia cầm lấy bản khai sau đó tùy ý tìm đội ngũ đứng ở cuối cùng, thậm chí Bạch Tiểu Tiểu cùng Mạn Mạn đều có đơn đăng ký của thú biến dị. Ôn Dao nhìn bản khai, phải điền nội dung thật không ít à... Tên tuổi các loại tư liệu cơ bản không nói, còn có sở hữu dị năng hay không, loại dị năng, công việc trước tận thế, có sở trường gì vân...vân... thật sự là vô cùng kỹ càng. Mà bản khai thú biến dị đơn giản hơn nhiều, ngoại trừ tên bên ngoài, cũng chỉ có năng lực hạng mục này thôi. Xem ra trụ sở này không phải vội vàng chuẩn bị rồi, bằng không tất cả sẽ không ngay ngắn rõ ràng, chu đáo như vậy. Ôn Dao lấy ra cây bút tùy ý điềnvào, lúc điền đến ô dị năng Ôn Dao ngẩng đầu nhìn Ôn Trác, Ôn Trác gật gật đầu về phía cô, vì vậy cô cúi đầu viết xuống hai chữ hệ thủy. Đột nhiên Ôn Dao cảm thấy trên lưng mình bị chọc chọc, Lạc Ngữ Điệp có chút khẩn trương chỉ chỉ vào ô dị năng của bản khai chính mình. Ôn Dao nghĩ nghĩ, lắc đầu với cô, tình huống của Lạc Ngữ Điệp khá đặc biệt, hiện tại vẫn chưa rõ ràng tình hình của căn cứ, vẫn nên ghi không có nha, dù sao chủ nhân thật sự không có dị năng. Lại nhìn bản khai của hai người khác, Hạ Uyển ghi hệ mộc, mà Ôn Trác thì gạch bỏ không. Như thế có thể hiểu được, hệ trị liệu lại rất ít, ít nhất đoạn đường này cũng không thấy một người, ai biết căn cứ chính thức sẽ quản lý như thế nào, để đảm bảo an toàn... vẫn không điền tốt hơn. Cuối cùng đến lượt bọn họ, nộp bản khai cùng dãy số lúc trước, nhân viên công tác sẽ kiểm tra. Bởi vì còn chưa có dụng cụ có thể đo lường ra dị năng, bởi vậy người có dị năng phải biểu hiện dị năng của chính mình, xác định đúng còn phải đi phòng khác chụp ảnh, đợi hoàn thành tất cả quá trình, mỗi người bọn họ đều có một thẻ CMND. Thẻ CMND chỉ bằng phân nửa thẻ CMND trước kia, mặt ngoài là màu trắng, bên trong khảm con Chip, phía trên thẻ có kèm hình ảnh của người chụp cùng họ tên, phía trên góc trái có ghi căn cứ Hoa Nam, góc phải bên dưới là số thứ tự lúc trước. Bạch Tiểu Tiểu cùng Mạn Mạn cũng có thẻ CMND của chính mình, bên trên cũng có ảnh chụp. Thẻ CMND đồng thời cũng là phiếu sinh hoạt, bên trên phiếu sinh hoạt của mỗi người lúc ban đầu sẽ có 100 điểm tín dụng, có thể dùng để trao đổi đồ ăn nước uống hoặc vật tư ở nơi giao dịch. Sau khi giải quyết những thứ này xong, dựa theo chỉ dẫn của nhân viên công tác lái xe trước vài bãi đỗ xe —— trong căn cứ không có thuê chỗ đậu xe trước nhà, xe của cá nhân không thể tùy ý ra vào căn cứ, chỉ có thể đậu trong bãi đỗ xe. Bãi đỗ xe chia ra trên mặt đất và dưới mặt đất, đã đậu không ít xe, hơn nữa một ngày phải mất phí đỗ xe là một điểm tín dụng. Thẳng đến khi làm xong những chuyện lộn xộn này, đi qua một con đường xi măng lớn, bọn họ mới chính thức tiến vào căn cứ. Đầu tiên rơi vào tầm mắt chính là những người già quần áo tả tơi, xanh xao vàng vọt, bọn hắn tốp năm tốp ba tụ tập vây quanh ngồi cùng một chỗ, chờ có nhân vật mới tiến vào lập tức vây quanh xin ăn, thậm chí cũng không ít trẻ con ngăn chặn chân người lớn, chỉ cần một người cho ăn, lập tức có không ít người lao ra tranh đoạt thức ăn. Chung quanh quân lính cũng không chú ý đến, chỉ cần nhìn thấy quá mức ồn ào mới quát lớn một tiếng. Bởi vì có Bạch Tiểu Tiểu ở bên người, ngược lại không có người nào dám tiến lên vây quanh bọn họ, chỉ là dùng đủ loại ánh mắt đánh giá bọn họ. Cách đó không xa có bảng thông báo, đến gần nhìn thử, bên trên viết một vài điều lệ quy chế của căn cứ, ví dụ như không được đánh nhau các loại. Còn có bản đồ căn cứ, căn cứ chia làm ba vòng sáu khu, trước mắt bọn họ vào ở khu một khu Tân An ở vòng ngoài. Từng khu vực đều có các loại phòng làm việc, mà nơi đăng ký phòng ở cách bọn họ cũng không xa. Giữa lúc đang nhìn xem bản đồ, bất chợt xuất hiện một thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi, so với những người khác, quần áo của hắn khá sạch sẽ. Ánh mắt thiếu niên cẩn thận từng li từng tí nhìn Bạch Tiểu Tiểu, vẫn cố lấy dũng khí hỏi Ôn Trác: "Tiên sinh, các người vừa đến căn cứ Hoa Nam à?" Ôn Trác cười gật gật đầu. "Các người khẳng định còn chưa quen thuộc với căn cứ, bây giờ căn cứ vẫn còn đang xây dựng, rất nhiều thứ vẫn chưa hoàn toàn hoàn thành, từ nhỏ tôi lớn lên ở chỗ này đấy, thời điểm ở đây còn không phải là căn cứ thì đã ở đây rồi, nên tôi đối với nơi này rất quen thuộc, nếu như ngài không chê... tôi có thể làm người dẫn đường, chỉ cần cho một chút đồ ăn là được rồi." Ôn Trác nghĩ nghĩ, đồng ý, lấy từ trong ba lô một bịch bánh quy đưa cho hắn: "Cái này có thể chứ?" "Có thể có thể!" Thiếu niên nhận lấy bịch bánh quy, cẩn thận bỏ vào ba lô mình đang đeo, trên mặt lộ ra tươi cười càng sâu hơn: "Các người có thể gọi tôi là Tiểu Giang, tiên sinh bây giờ ngài muốn biết cái gì?" "Trước dẫn bọn tôi đi đến nơi thuê phòng ở, sau đó nói một chút về tình hình chung của căn cứ." Vừa tiến về phía trước đến nơi đăng ký cư trú, Tiểu Giang vừa bắt đầu giới thiệu căn cứ Hoa Nam. Theo như hắn nói, trước tận thế nửa tháng đã có quân đội đến đóng quân ở khu đang phát triển của thành phố này, sau đó bắt đầu xây dựng lớn. Sau khi tận thế bộc phát, ở đây phản ứng cũng rất nhanh chóng, giết chết tất cả những người trở thành Zombie, cách ly những người phát sốt, nhưng lại không ngừng có quân đội mới tiến vào. Tận thế ngày thứ ba, căn cứ Hoa Nam liền tuyên bố thành lập, đồng thời ban bố các loại quy định chế độ, mà người sống sót liên tục không ngừng nbắt đầu dũng mãnh tiến vào căn cứ lớn này. "Ở đây tổng cộng có sáu cửa cổng, hiện tại có hai cái chỉ có quân đội mới có thể ra vào, còn hai cái là cho những nhân viên khác ra vào, cuối cùng hai cái là cho người sống sót tiến vào. Trước mắt tất cả mọi người chỉ có thể chịu khó đi bộ từ cổng vào, đợi sau này người sống sót ít đi, hai cánh cửa này cũng sẽ cải tạo thành cửa cho nhân viên căn cứ ra vào." Tiểu Giang giải thích nói: "Hiện tại bên trong khu Tân An vẫn còn xây dựng, chỉ cho một số ít người ở. Cho nên lúc này người sống sót tiến vào đều ở khu Tân An." "Còn những khu vực khác thì sao?" Ôn Trác hỏi. "Ở vòng trong khu trung tâm nhất là nơi ở của các trưởng quan căn cứ, là trung tâm căn cứ; khu Vĩnh Yên chủ yếu là một vài sở nghiên cứu, còn có đồng ruộng đất đai, chỗ đó chủ yếu là nơi nghiên cứu Zombie và cây nông nghiệp; khu Trường Bình có một ít nhà xưởng, bây giờ căn cứ đang nghĩ cách để nhà xưởng triển khai hoạt động, có thể sản xuất ra một vài thứ gì đó, khu Duy Hòa lớn nhất, chủ yếu là địa bàn của quân đội; đại bộ phận người ở khu Thượng Dương chính là dị năng giả cùng người bình thường, chỗ đó càng đến gần vòng trong thì phòng ốc càng tốt, còn có biệt thự riêng; khu Ninh Hưng khu chủ yếu đều là phòng ốc đơn sơ cùng lều vải, giá tiền cũng tiện nghi, cũng xem như là khu của dân chạy nạn rồi." Tiểu Giang giới thiệu vô cùng kỹ càng. Vừa mới giới thiệu xong, bọn họ đã đến nơi đăng ký cư trú rồi, sau khi chọn lựa một phen, cuối cùng chọn vào ở bên trong một biệt thự độc lập ở khu Thượng Dương, tiền thuê cũng đắt dọa người, một tháng mất hai trăm điểm tín dụng. Tiểu Giang có chút thịt đau nhìn Ôn Trác mắt cũng không nháy quét bạo hai phiếu sinh hoạt, nghĩ thầm thật sự đúng là phá sản, 100 điểm tín dụng có thể đủ cho một người sinh hoạt một tháng ở căn cứ đây này! Lấy được một tấm thẻ chứng minh, còn phải đi đến nơi đăng ký cư trú ở khu Thượng Dương lấy chìa khóa, sau khi làm thủ tục để chiếc xe có thể ra vào, lại đi trở về lấy xe, Tiểu Giang cũng theo phía sau, nhiệm vụ của hắn còn chưa có chấm dứt. Lấy được chìa khóa đến trụ sở, một biệt thự nằm gần vòng trong. Nhà họ Ôn thuê biệt thự ở phía tây, là một biệt thự có hai tầng, còn có một vườn hoa nhỏ, trong sân có không ít hoa cỏ cây cối bị nhổ bỏ rồi. "Hôm trước nghe nói xảy ra sự kiện thực vật biến dị tấn công con người, cho nên hai ngày nay dị năng giả hệ mộc cùng quân đội đi thanh lý thực vật nguy hiểm." Nhìn thấy Ôn Dao nhìn chằm chằm vào mớ đất bùn bị đào lên, Tiểu Giang chủ động giải thích nói. Ôn Dao gật gật đầu, cho đến bây giờ, các loại chuẩn bị cùng phương tiện của trụ sở này đều không tệ, không biết bốn căn cứ khác có giống như vậy hay không...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]