Đoàn người lại càng hoảng sợ, nhìn sang nơi phát ra tiếng khóc, lại nhìn thấy Lâm Xảo Mạn nhào đến trên người Lâm Tuấn khóc lóc.
Lâm Tuấn bị em gái mình đè ép đến không thở nổi, ngực vốn bị Zombie đánh một chưởng, đến bây giờ còn chưa trở lại bình thường, Lâm Xảo Mạn lại bổ nhào đến như vậy, quả thực đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.
"Mạn... Mạn, nhanh... Nhanh lên..."
"Anh, anh0 nói cái gì? Anh có chỗ nào không thoải mái?" Lâm Xảo Mạn dồn sức dùng tay ấn trên ngực Lâm Tuấn, đến gần muốn nghe rõ hắn nói gì đó.
"Khụ!" Lực đạo mãnh liệt khiến Lâm Tuấn thiếu chút nữa lần nữa ói ra máu, hắn cố gắng lắc lư một tay, muốn nói cái gì.
"Hu hu hu, anh, anh muốn nói cái gì?"
"Anh của cô muốn nói cô mà không đứng dậy, hắn sẽ bị cô đè chết mất." Lý Đồng liếc mắt, giễu cợt nói.
Kỳ Bình ở bên cạnh kéo tay của cô, ra hiệu cô đừng nói tiếp, lại cười áy náy với Lâm Xảo Mạn.
Lâm Xảo Mạn vội vàng ngồi thẳng lên, lau lau nước mắt trên khóe mắt, xấu hổ nói: "Anh à, thật xin lỗi, em quá lo lắng cho anh, hu hu, em chỉ còn một mình anh là người thân, nếu anh xảy ra chuyện gì thì em phải làm sao bây giờ, hu hu."
Nói xong lại khóc lên, khóc đến cả người vô cùng run rẩy, trên mí mắt treo nước mắt óng ánh, từ từ chảy xuống gương mặt, lộ ra vẻ nhu nhược bất lực như vậy.
Thở gấp qua đi, Lâm Tuấn nhìn thấy em gái mình khóc thành như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1084819/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.