"Nên được sao?" Tôn Vũ Triết không hiểu ý của Ôn Trác.
Ôn Trác đưa cái túi trong tay cho hắn, nhìn thấy hắn vẫn còn câu nệ, liền giải thích với hắn: "Cậu không bỏ rơi vợ con của mình, mà lựa chọn ở lại, cậu là người chồng người cha tốt."
Mặt Tôn Vũ Triết đỏ lên, có chút ngượng ngùng, nghĩ nghĩ, trên mặt lộ ra hạnh phúc, ngọt ngào cười: "Lúc Tiểu Quyên đi theo tôi, tôi cái gì cũng không có, vì kết hôn với tôi mà suýt chút nữa đoạn tuyệt quan hệ cùng gia đình, bây giờ cô ấy chỉ có một mình tôi, cho dù xảy ra chuyện gì, tôi cũng sẽ ở bên cạnh cô ấy!"
"Ừ, hi vọng cậu luôn luôn làm được như lời cậu nói." Ôn Trác không biết nghĩ tới điều gì, giọng điệu thoáng hoài niệm.
"Tôi nhất định sẽ!"
Tôn Vũ Triết đang chuẩn bị đi về, lại nhìn thấy một bàn tay nhỏ bé bên cạnh đưa đến, nắm trong tay một chai thuốc, bên trên ghi vi-ta-min B.
Tôn Vũ Triết kinh ngạc, hắn có chút luống cuống chân tay nhìn về phía Ôn Trác, lại nhìn vật trong tay cô bé kia, không biết nên làm sao bây giờ.
Hắn rất muốn tiếp nhận, mấy ngày nay vợ ăn uống không tốt, dinh dưỡng cũng không theo kịp, cũng không biết con có vấn đề gì không.
Nhưng đây là tận thế, đồ ăn đều khó tìm, huống chi là thực phẩm chức năng bảo vệ sức khoẻ, càng là vật phẩm khan hiếm, hơn nữa hắn đã cầm không ít đồ ăn của người ta rồi.
"Cầm đi, con quan trọng hơn." Nhìn ra hắn do dự, Ôn Trác đã mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1084805/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.