Edit: Cu
Beta: Cu
Sau khi zombie biến dị cấp năm ngã xuống đất, dây leo chui ra từ lòng đất ở phía xa xa cũng bất động rơi xuống, sương mù trên trời cũng tản hết đi, lộ ra khung cảnh chân thực, ánh mặt trời từ trên cao chiếu xuống, căn cứ quân sự ở xa đã hiện rõ trước mắt mọi người.
“Boss! Anh không sao chứ!” Trình Phỉ Phỉ xông đến đầu tiên, lòng bàn tay lập lòe sương mù mờ nhạt, cảnh giác nhìn chằm chằm bốn phía, lại chỉ nhìn thấy một con zombie ngã trên đất.
“Tôi không sao!” Cao Sóc lắc đầu một cái, nhìn zombie trên đất, ánh mắt có chút tối tăm, xương nhỏ mạnh mẽ như thế, vậy mà lại chết thế này.
“Sao không thấy xương nhỏ đâu nữa?” Tôn Dương nằm nhoài trên lưng Dư Khôn, bây giờ chỉ có cổ của hắn là còn có thể động đậy, nhìn trái nhìn phải vài lần, thấy bầu không khí không đúng lắm, quan trọng là xương nhỏ để lại ấn tượng cho hắn quá sâu sắc, muốn quên cũng không quên được, đột nhiên thiếu mất một bộ xương khô, ngay lập tức đã phát hiện ra vấn đề, đám Dư Khôn cũng phát hiện ra điều này, nghi hoặc nhìn Cao Sóc.
Cao Sóc chỉ vào con zombie nằm trên đất, giọng nói mang theo chút bi thương, “Nó vì cứu tôi, bị con zombie này nuốt vào bụng.”
“Cái gì?” Nghe xong trận chiến mà Cao Sóc đã trải qua, tất cả mọi người đều sững sờ tại chỗ.
Không thể nói được là cảm giác gì, Cao Sóc chỉ cảm thấy, xương nhỏ như là ngôi sao may mắn của hắn, từ lúc nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-kho-lau-nam-quyen/172138/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.