Chương trước
Chương sau
Edit: Cu
Beta: Cu
“Tìm thấy, bên trái hướng chín giờ, cách vị trí hiện tại của chúng ta khoảng hai mươi mét, thế nhưng phía trước có quá nhiều dây leo gai hút máu chắn đường.” Có bước đệm của xương nhỏ, Cao Sóc tìm được vị trí chính xác của rễ cây dây leo.
“Khoảng cách xa như thế!” đám Tôn Dương nhíu mày, muốn né tránh đám dây leo kéo đến ùn ùn, lại còn tìm được vị trí chính xác của rễ cây dây leo, một lần ra tay phải giết chết, ở trong đám sương mù dày đặc này quả thật khó khăn vô cùng.
Xương nhỏ đặt mông ngồi xuống đất, nhàm chán nhìn bọn họ léo nha léo nhéo cùng nhau, đàn em vô dụng quả thực là phiền, trước đây lúc vẫn còn ở vong linh giới, mỗi lần gặp được kẻ địch mạnh mẽ cũng như thế này, boss ở phía trước nhất, nó ở phía sau chém giết, còn lại chỉ có thể léo nha léo nhéo hoặc là trở hành khiên thịt, nhưng mà, khác biệt duy nhất đó là lúc đó boss mạnh hơn nó.
Trong sương mù tỏa ra một khí tức bất thường, cảm thấy luồng khí tức này có thể đe dọa chính mình, xương nhỏ có chút bất an, nó hận không thể lập tức xông lên,  đem thứ có thể đe dọa sự tồn tại của mình một tay bóp nát, đối với thứ mình chán ghét, muốn dùng tất cả biện pháp tiêu diệt.
Nghĩ như thế, xương nhỏ dỡ xuống cái xương sườn thứ ba, nắm thật chặt trong lòng bàn tay, đây là cục xương cứng rắn nhất từ trên xuống dưới trong cơ thể nó, có thể so với Thần khí.
Dưới lòng đất có động tĩnh, trong lúc mọi người không chú ý, một ít dây leo từ trong đất lặng lẽ bò đến gần mọi người, gần, càng gần, chúng nó thu lại hơi thở không một tiếng động tiếp cận, chỉ chút nữa thôi là đến được chỗ con mồi, chân xương nhỏ đột nhiên giẫm ở trên đất một cái, đồng thời phát ra tiếng “kèn kẹt kèn kẹt” cảnh báo.
Cao Sóc lập tức phản ứng lại. hét lớn một tiếng: “Mau lùi về sau!”
Đột nhiên từ vết nứt trên đất xuất hiện vô số dây leo, giống như một đám rắn đang bay múa xông về phía mọi người, dây leo lần này rõ ràng khác với dây leo lần trước, là màu đỏ sậm, trên thân mang đầy xước rô, vô cùng cứng rắn, Tôn Dương nhất thời không quan sát, bị một cái dây leo cuốn lấy cổ chân, một cảm giác tê dại truyền từ chân lên khắp toàn thân, cả người Tôn Dương mềm nhũn, chỉ một chút nữa là bị dây leo kéo vào trong sương mù.
Cao Sóc lập tức xông lên trước, nhanh chóng rút đao bên hông nhảy về phía trước một bước, hung hăng chém vào dây leo, phát ra một tiếng “Khục” vang giòn, chỗ tiếp xúc của đao và dây leo ấy thế mà lại tóe ra tia lửa, Cao Sóc sững sờ, lật người giữa không trung, nhanh chóng thay đổi vị trí, né tránh dây leo từ phía sau lưng hắn đâm đến, đồng thời duỗi tay bắt lây Tôn Dương.
Dây leo thế mà lại trực tiếp đem Tôn Dương văng ra ngoài, mắt thấy Tôn Dương gặp nguy hiểm, Dư Khôn nhanh chóng chạy lại cứu viện, ngay trong nháy mắt này, dây leo lập tức quấn quanh hông Cao Sóc, dây leo mang xước rô đâm thẳng vào da thịt, độc dược bên trên lập tức lan khắp toàn thân, không xong, cả người Cao Sóc mềm nhũn, bị dây leo kéo vào trong sương mù.
Toàn bộ qua trình nói thì chậm, kỳ thực xảy ra trong nháy mắt, muốn giúp cũng không giúp kịp.
“Boss!” Trình Phỉ Phỉ hô to một tiếng xông lên, muốn bắt lấy tay hắn, lại chậm một bước, ngay sau khi Cao Sóc bị kéo vào trong sương mù, lập tức có thêm rất nhiều dây leo xông ra.
“Boss!” Dư Khôn cõng Tôn Dương, muốn xông đến, lại bị dây léo ép đến luống cuống tay chân, căn bản là không đến gần sương mù được.
Xương nhỏ mắt thấy Cao Sóc bị dây leo cuốn đi, lập tức xông lên, nó phản ứng nhanh nhất, ngay lập tức liền vọt vào, dây leo cảm giác được xương nhỏ tồn tại, lập tức quấn đến, tay phải xương nhỏ nắm lấy xương sườn, như là cầm một thanh bảo kiếm sắc bén, tay vung xương trong không khí tạo ra một cái bóng xương, giống như bẻ cành khô đem đám dây leo cắt thành từng đoạn từng đoạn.
Đáng tiếc dây leo thực sự quá nhiều, rậm rạp chằng chịt liên tiếp tập kích chỗ nó, xương nhỏ mấy lần muốn tiếp cận Cao Sóc, đều bị dây leo ngăn cản, nó liền gầm lên, trong miện phát ra thanh âm kèn kẹt làm người khác kinh sợ, đôi tay giơ lên thật cao, nhanh chóng xoay tròn tại chỗ.
Theo chuyển động của nó, trên đất bằng xuất hiện một luồng gió xoáy, đột nhiên bắn lên trên cao, giống như một mũi khoan, xuyên qua khe hở như lưới đánh cá của dây leo, đến bên người Cao Sóc, chém xuống một xương sườn, đem dây leo bên người Cao Sóc cắt đứt.
Cả người Cao Sóc nhẹ đi, rơi trên mặt đất, lập tức điều động dị năng thứ hai trong cơ thể chống lại độc tố, huyết dịch bắt đầu sôi trào, có dị năng độc hệ của hắn, có thể đem độc tố trong cơ thể chuyển thành năng lượng, chỉ là tốc độ chậm vô cùng, hắn cười khổ một tiếng, thực sự không nghĩ tới đám dây leo gai hút máu ở đây lại lợi hại như vậy.
Lúc trước đến điều tra rõ ràng chỉ có đẳng cấp là biến dị thực vật cấp ba, bây giờ xem xét lại, rõ ràng là biến dị thực vật cấp năm, bằng không làm sao hắn sẽ không có cách, vì sao trong năm ngày ngắn ngủi có thể biến dị nhanh như vậy, rốt cục là đã xảy ra chuyện gì?
Dây leo phát hiện ra mục tiêu muốn hấp thu đã bị cứu đi, phát điên quơ đám dây leo, càng nhiều dây leo màu đỏ sậm tập kích về phía xương nhỏ, xương nhỏ ngẩng đầu lên, không tiếng động gầm thét, toàn thân nó bùng nổ một cỗ khí thế mạnh mẽ vô cùng, rõ ràng không phát ra âm thanh, nhưng như có một  tiếng thét truyền đến, biến thành từng luồng gió xoáy, đâm thẳng về phía dây leo.
Trong một giây phút ấy, dây leo trong không trung bị xé rách thành từng đoạn từng đoạn, dây leo gai hút máu ăn đau, rít lên một tiếng quái dị, mặt đất bắt đầu rung động, giống như đang xảy ra động đất, bản thể của dây leo gai hút máu bắt đầu lớn lên, vô số bùn đất theo động tác của nó văng tứ tán.
Khi nó dừng lại động tác, ấy thế mà biến thành một con zombie, đây là một con zombie rất lớn, thoạt nhìn lớn như là ba, bốn con zombie hợp thể, vô số dây leo bay lượn trên đỉnh đầu nó, giống như tóc của nó, đôi mắt của zombie khổng lồ hiện ra màu đỏ hồng, nhìn chòng chọc vào xương nhỏ, đột nhiên há miệng, phun ra vô số thứ màu đen giống như mũi tên nước.
Xương nhỏ dè chừng Cao Sóc còn đang nằm phía sau, không có né tránh, nó đem xương sườn vung vẩy đến gió cũng không lọt, trực tiếp ngăn cản đám mũi tên nước, khi nó dừng lại, kinh ngạc phát hiện, bộ xương xinh đẹp của mình thế mà xuất hiện không ít vết nứt.
“Kèn kẹt kèn kẹt!” Xương nhỏ tức giận đến giậm chân, chính là cái thứ này, nó vừa đến cũng cảm thấy, đây là khắc tinh của nó, không thể hoảng loạn, boss từng nói, gặp phải thứ đáng sợ nhất định phải bình tĩnh, tiêu diệt nó, nhất định phải tiêu diệt nó.
Xương nhỏ đột nhiên từ trên mặt đất nhảy dựng lên, đem tốc độ của mình phát huy đến cực hạn, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, một giây sau đã xuất hiện trước mặt zombie, xương sườn như đao trực tiếp chém xuống, sống sờ sờ chém đứt một cánh tay của con zombie.
“Grào!” Zombie bị đau, hung hăng đánh một đánh, thế như chẻ tre, xương nhỏ nhanh chóng lóe lên tránh sang bên cạnh, toàn bộ dây leo trên đầu zombie lập tức xông đến, nhắm thẳng vào xương nhỏ, đem xương nhỏ vẫn còn trên không trung mạnh mẽ xé rách.
Xương nhỏ lập tức đem mình phân rã, chia làm năm phần, zombie thấy thế phun ra một ngụm nước đen, mắt thấy một cục đen thùi lùi sắp phun lên đầu xương nhỏ, một cái khiên băng thật lớn xuất hiện, thay xương nhỏ chặn lại công kích.
Xương nhỏ nhanh chóng đem bản thân lắp lại, hung hăng đâm vào đầu zombie, zombie tránh không kịp, đầu bỗng nhiên lớn lên, há mồm ra, xương nhỏ cũng phanh lại không kịp, thế là chui thẳng vào miệng zombie.
“Này! Xương nhỏ!” Cao Sóc đã khôi phục liền kinh sợ kêu lên xông về phía trước, nhưng sao mà kịp.
Cũng không biết chuyện gì xảy ra, zombie kêu thảm thiết bắt đầu thu nhỏ thân thể, giống như đang phải chịu một nỗi thống khổ to lớn, bỗng nhiên thẳng tắp ngã trên đất bất động, Cao Sóc đi tới, đem zombie lăn qua lăn lại nhìn một lần, không phát hiện ra cái gì.
Lẽ nào xương nhỏ chết rồi?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.