30. Vui sướng.
Lương Nhiên buông dục vọng dữ tợn trong tay ra, nhìn cái trán đang nổi gân xanh của Hắc Tử nhịn không được dựa trên đùi Hắc Tử không tiếng động cười rộ lên. Cô không ngừng cười khiến bả vai run lên, thanh âm phía ngoài càng ngày càng rõ ràng, cô nỗ lực nhịn xuống, rồi báo Hắc Tử nhanh sửa sang lại một chút, Hắc Tử nhìn bộ dạng nhịn cười của cô nghiến răng nghiến lợi, một tay nâng cô dậy từ dưới đất, đè thấp thanh âm ở bên tai cô hung hăng thề.
"Nếu em còn cười, anh sẽ kêu bọn họ chờ 2 tiếng sau lại đi vào!"
Sau đó anh quay người không nhìn mặt cô, hô hấp thật sâu, bình ổn lại hơi thở của mình, lập tức Lương Nhiên ngừng cười, cũng sửa sang lại quần áo đầu tóc. Chỉ trong chốc lát, có hai người bên ngoài tìm được cửa vào sau vách đá, xuất hiện trước mắt hai người bọn họ.
"Oa!" Lâm Linh há to miệng, kinh ngạc nhìn cảnh sắc đột nhiên xuất hiện trước mắt, ngay cả Lâm Viễn luôn luôn không lộ rõ cảm xúc ra ngoài cũng sửng sốt một hồi.
"Hài người sao lại đến đây?"
Lương Nhiên có chút mất tự nhiên hỏi, cô cảm thấy vành tai và môi mình đều có dấu vết, thấy hơi xấu hổ với anh em nhà họ Lâm.
"Anh nghe Trần Tĩnh nói các người đi vào thám hiểm, nên tò mò cũng đi theo vào xem."
Ánh mắt Lâm Viễn nhìn về phía cô, nhìn đến khuôn mặt của cô thì ngừng một chút, đáy mắt hiện lên một tia cảm xúc phẫn hận, sắc mặt Lương Nhiên ửng đỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-hac-tu-va-luong-nhien/1105613/chuong-30.html