“Xèo xèo!”
“Xèo xèo!”
“Tiểu nhị! Ngươi làm sao vậy?” Thấy tiểu nhị kêu ầm ĩ, Tiêu Văn lấy làm kỳ quái, làm sao vậy, chẳng lẽ tiểu nhị phát hiện ra cái gì?
“Xèo xèo!” Tiểu nhị phát ra âm thanh xong thì sửng sốt một hồi, sau đó tự mình xoay vòng vòng một chỗ.
Tiêu Văn lúc này mới nhớ ra cậu không hiểu được lời nói của tiểu nhị.
“Aiz, không sao.” Ngồi xổm xuống xoa xoa đầu tiểu nhị.
Dị năng đã hồi phục kha khá, không biết nên để dành trị liệu hay giữ lại.
Rối rắm một hồi, Tiêu Văn quyết định vẫn là giữ lại, hiện tại thể lực đã khôi phục không ít, tạm thời không cần phải tu bổ thân thể.
“Rống!”
Thời điểm thanh âm này truyền đến, Tiêu Văn ngây dại.
Đây là… là tiểu nhất! Chẳng lẽ Văn Hàn đã tìm được cậu?
Khi nhìn thấy bóng dáng tiểu nhất, Tiêu Văn không biết mình nên cười hay khóc?
Khóc — là bởi vì chứng kiến tiểu nhất vết thương đầy người.
Cười — là vì mình được cứu rồi?
“Tiểu nhất…” Nhẹ giọng gọi, Tiêu Văn biết đây không phải ảo giác.
Có nhiều điều muốn nói, nhưng lại nói không nên lời.
“A.” Vừa định nói chuyện, Tiêu Văn liền nhìn thấy phía sau tiểu nhất có ba con khác cũng đang chạy tới.
“Ha ha.” Nước mắt không khỏi rơi xuống, Tiêu Văn biết cậu cảm động phát khóc.
“Bọn mi phải bảo vệ ta đó. Ta bây giờ chính là tay trói gà không chặt.” Ngồi xổm xuống xoa đầu tiểu nhất, Tiêu Văn cố gắng kềm chế không để rơi nước mắt.
“Rống.” Tiểu nhất liếm liếm mặt Tiêu Văn, nằm sấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-di-theo-tang-thi-huynh-co-thit-an/1288329/quyen-2-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.