Edit: Thanh Thạch
Trang Thành có thể trở về thăm mình, Lâm Hiểu Hồng vạn phần kích động.
Trang Thành là con trai của bà, là đứa con bà yêu thương nhất, bà hận không thể mang những thứ tốt đẹp nhất đặt trước mặt Trang Thành. Nhưng nay Trang Thành không thể ăn, không thể nói rõ ràng, cho nên bà cái gì cũng không thể làm được, chỉ có thể nhìn con yên lặng rơi nước mắt: “Thành Thành, Thành Thành, để mẹ nhìn con nào…”
“Mẹ…” Trang Thành chậm rãi nói chuyện với ba mẹ, lúc trước khi nghĩ ba mẹ mất rồi, cái loại cảm giác người thân ra đi mà mình không ở bên cạnh rất xót xa, giờ có thể gặp lại ba mẹ, phải hiếu thuận mới được.
Trang Thành đang nói chuyện với Lâm Hiểu Hồng, Lăng Thanh Vân đành phải cầm đồ xuống bếp nấu ăn, đồng thời chú ý chặt chẽ tình hình xung quanh – lấy thực lực của hắn hiện nay, muốn phát hiện có người tới gần khá là dễ dàng.
Cơm chiều không tính phong phú, nay tuy khu an toàn không thiếu lương thực, nhưng rau dưa vẫn là đồ xa xỉ. Lúc trước là mùa đông, bên ngoài còn có không ít rau có thể ăn, nhưng giờ cải xanh cải bắp gì nở hoa hết rồi, rau quanh đây cũng bị hái gần hết, rau mới trồng còn chưa lớn, tìm ở đâu ra rau dưa?
Thời điểm ăn cơm, Lăng Thanh Vân cố gắng tạo không khí sinh động, kể về những chuyện bọn họ gặp được ở bên ngoài, lại lấy mấy hộp kem chống hăm để trong xe vào nhà, cuối cùng không khí cũng vui vẻ hơn. Lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-cong-duc-vo-luong/1484259/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.