Edit: Thanh Thạch
Tuy thân thể tang thi không có cảm giác đau nhưng thính giác và khứu giác lại không tồi, nói là ngủ nhưng về sau lại biến thành tu luyện lực tinh thần. Chỉ chốc lát Lăng Thanh Vân đã bừng tỉnh, phát hiện bên cạnh thế mà không có ai liền lập tức bật dậy.
Sao lại không thấy Trang Thành? Cậu chưa bao giờ đi loạn, sao hôm nay lại tự dưng biến mất? Hơn nữa một chút động tĩnh cũng không có, rõ ràng chính là lén rời đi!
Lăng Thanh Vân hối hận đập nát cái bàn trong phòng, lâu như vậy mà mình không buồn ngủ, lúc này đến người tang thi sao lại thấy buồn ngủ chứ? Hơn nữa, nếu phân thân với Trang Thành còn buộc dây thừng thì cậu cũng sẽ không một mình rời đi như vậy, nếu không phải bụng phân thân bị thủng một lỗ thì hắn đã buộc dây rồi…
Túm tóc, không cẩn thận mạnh tay quá giật luôn một nắm tóc xuống, tâm tình Lăng Thanh Vân càng khó chịu.
Làm ra phân thân vì sợ có một ngày Trang Thành đột nhiên chạy mấy không tìm thấy được, trước kia mỗi lần dựa vào phân thân tìm người vô cùng tiện lợi, nhưng lần này Trang Thành lại cố tình bỏ lại phân thân mà đi!
Nay bên ngoài có một tang thi cấp bốn và một quân đoàn tang thi đó! Lăng Thanh Vân đi qua đi lại trong phòng, vừa muốn ra ngoài tìm Trang Thành lại sợ Trang Thành sắp trở lại…
Nghĩ mãi, cuối cùng Lăng Thanh Vân chỉ có thể chịu đựng nóng lòng lưu lại tại chỗ, ghé vào cửa sổ mở rộng nhìn ra bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-cong-duc-vo-luong/1484234/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.