Chúng tôi vừa mới đến cửa tòa nhà thuần trắng kia, ngay lập tức bị một đám hộ vệ bao vây, không nói lời gì mang chúng tôi vào trong một gian phòng tại lầu hai.
Mấy người mặc bộ đồ kháng khuẩn màu xanh lam tiến lên đón, cầm đầu là một người đàn ông đã hơi có tuổi, râu tóc hoa râm, nhưng tinh thần rất khỏe mạnh. Lão nhìn thấy chúng tôi lập tức nở nụ cười hòa ái: "Ta đã nghe nói tình huống của các cháu... Tiểu Lăng à, bọn cháu đi xét nghiệm máu trước đi, đừng lo lắng, xem khí sắc, tỷ lệ bị nhiễm cũng không cao."
Nụ cười của lão tựa hồ có một sức động viên, khiến người ta không tự chủ được nghe theo lão.
Mặc Mặc ở bên tai tôi thì thầm: "Tiểu An Tử, chính là Hồ lão nhân này truyền máu cho cậu... Có điều cậu yên tâm, tớ lúc nào cũng trông chừng cậu đấy! Lão không có cơ hội ăn đậu hũ của cậu!"
Lúc nói lời này cậu dám lớn tiếng một chút nữa xem... Bị tất cả mọi người nhìn bằng ánh mắt không thể hình dung, tôi thật hận không thể bóp chết đứa trẻ trâu không giữ mồm giữ miệng kia!
Một chưởng đẩy ra cái đầu xáp lại gần của nàng, không đếm xỉa nàng giả vờ giả vịt kêu đau, tôi nhìn giáo sư Hồ với gương mặt cười có mấy phần cứng ngắc gật đầu nói lời cảm ơn, lão cũng rất nhanh khôi phục phong độ, cười híp mắt xua tay cho biết không ngại, phân phó cho trợ lý phía sau dẫn mấy người Sở Mạch Lăng đi vào phòng trong lấy máu xét nghiệm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-an-nhien-huu-dang/982257/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.