Tôi cho rằng dị năng giả hấp thụ một viên não tinh phải trả giá chỉ là đau đớn mãnh liệt trong thời gian ngắn mà thôi. Thế nhưng sau khi tôi thật sự tự mình nếm thử, tôi không thể không cho người phụ nữ Mộc Tiểu Quả này một tầng đánh giá cao hơn, chí ít sự nhẫn nại của nàng hơn nhiều người bình thường.
Đau đớn, chỉ là giải thích nông cạn nhất đối với loại cảm giác đó, nếu nhất định phải hình dung, thì giống như vô số ngân châm nhỏ như lông trâu đâm vào mạch máu, theo kinh mạch tràn vào ngũ tạng lục phủ, xâm nhập đầu óc, quấy nhiễu mỗi một nhóm tế bào và nơ ron, khiến người ta cũng chẳng còn sức hét lên. Sau cực hạn đau đớn, là ngứa tan nát cõi lòng, như phá hoại tổ chức bên trong sau đó lại tự động chữa trị, bó chổi lông ngắn lướt quá mỗi một tầng vân da, mỗi một đường nếp nhăn, như là kích thích sâu tận xương tủy, tuần hoàn lặp lại, không thấy điểm cuối...
Tôi là bị xúc cảm trơn trượt trên mặt thức tỉnh, cái liếm láp ngứa mà dính cùng với mùi vị kỳ dị để tôi dễ như ăn cháo đoán ra thân phận của đối phương, phản xạ có điều kiện chộp tới, một chưởng liền đem gia hỏa không biết trời cao đất rộng kia ném bay hơn mấy mét.
"Chó ngu." Tôi dùng rượu hoa sát trùng cực lực lau sạch nơi trên mặt bị nó liếm qua, hận không thể lột một tầng da, chỉ cảm thấy run rẩy từ da thịt trên mặt kéo dài tới đốt xương sống cuối cùng, sát ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-an-nhien-huu-dang/235896/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.