Bên ngoài phố.
Ở một đoạn đường, đang có một nhóm người quây lại kẻ đánh người đá. Chính giữa là một cô bé nằm cuộn tròn giữa đất, không cất nổi một tiếng khóc, chỉ biết lấy tay ôm người mặc kệ đám đông hành hạ.
Cảnh tượng vô nhân đạo, nhưng lại chẳng có ai muốn ra tay ngăn cản.
Mãi một lúc ...
- Dừng tay!
Đám thanh niên đang hăng máu bị người ngăn, đều quay sang định mắng chửi. Chỉ là, nhìn thấy người tới lại là một đại mỹ nữ ăn mặc đầy hoa quý, chúng nhân đều nhịn xuống.
Vị tiểu thư nọ là Lăng Vân. Nàng vội vàng lách vào, một tay kéo cô bé kia xem tình hình. Cô bé cả người đã lả đi, xem ra bị đánh quá nặng mà hôn mê.
Hai ngày nay trong thành truy lùng gian tặc ráo riết, Lăng Vân không thể ra ngoài tùy tiện. Trùng hợp là, Lăng Phong cũng không trở về. Điều này khiến Lăng Vân thấp thỏm không yên. Hôm nay rút cục tình hình cũng yên ắng, Lăng Vân mới đánh liều ra phố một lát cho thư thả, nói không chừng nghe được tin gì. Chỉ là vừa ra đường đã gặp cảnh này.
Đám thanh niên không dám phát tác, cũng không phải vì nhìn ra Lăng Vân là tiểu thư. Bình thường đám này mà gặp tiểu thư, lại xinh đẹp quốc sắc thiên hương, không từ ngữ dâm uế mới là lạ.
Chẳng qua Lăng Vân không đi một mình. Bên cạnh nàng ngoài nha hoàn Tiểu Tinh, còn có vài thanh niên võ phục màu đen chỉnh tề, trên ngực huy hiệu đính chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-phong-van/2035669/quyen-5-chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.