Đúng lúc hai đôi môi vừa chạm nhẹ vào nhau ...
- Mẫu thân, ngài có ở trong không?
Cả Lăng Phong lẫn Thành Bích đều giật mình. Lăng Phong y như kẻ trộm bị bắt quả tang. Thành Bích lại chả khác nào kẻ “muốn để người ta trộm mà bị bắt quả tang”.
Thành Bích vội vàng sửa lại váy áo tóc tai, cũng không thèm nhìn Lăng Phong, nói :
- Con ... con vào đây làm gì?
- Con nghe nói mẫu thân đang có chuyện buồn, cho nên ...
Văn Như Ý bộ dáng nhỏ nhắn đi vào, liếc Lăng Phong hỏi :
- Thập Nhất, sao ngươi lại ở trong này nữa?
- Tiểu thư, tại hạ cũng sợ phu nhân buồn bã, khụ khụ.
Thành Bích liếc xéo Lăng Phong, lại nhìn con gái Văn Như Ý bất đắc dĩ.
Con gái lo lắng chạy sang thăm hỏi, nếu là lúc bình thường nàng sẽ rất vui. Chỉ là, chẳng hiểu sao riêng lần này Thành Bích lại thấy Như Ý xuất hiện rất không đúng kịch bản. Giá như nó đến muộn hơn một chút ...
Thành Bích nhắc khéo tên nào đó đang thừa thải trong phòng :
- Ngươi ra ngoài trước đi, chuyện kia ta sẽ bàn sau.
- Chuyện gì bàn sau? Đã bàn cái gì đâu?
Lăng Phong mặt ngẩn ra.
- Mau ra ngoài!
Thành Bích đến buồn bực tên đầu gỗ này, mắt trừng lên.
Lăng Phong đành ôm đầu đi ra.
Hay là đã tra hỏi được gì đó từ chỗ Vương Diệu Mai, nhưng ngại Như Ý trong phòng nên đuổi hắn ra? Có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-phong-van/2035668/quyen-5-chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.