“Cái......” Nam sinh nhỏ giọng nói, mới vừa mở miệng, trong lòng moi người đã giật thót.
Lại chuyện gì nữa đây? “Nãy tôi vừa nhìn thấy ở đống phế liệu có mấy thanh gỗ, hình như để treo gì đấy...... Chi bằng chúng ta lấy về dùng đốt lên chiếu sáng?”
Lời này vừa nói ra, mọi người bỗng bừng tỉnh: “Thật sự có?”
“Thật, khi nãy dùng di động chiếu sáng liền nhìn thấy.”
“Phải, chúng ta có thể dùng gỗ làm củi.” Những người khác phụ họa, Lưu Bân đã đứng dậy: “Để tôi lấy ít củi về.”
Có nam sinh hùa theo: “Tôi có bật lửa này......” Nữ sinh bên cạnh nói thêm vào: “Phải rồi, đem chỗ giấy trắng trong vở nhóm lửa.”
“Cơ mà.. làm vậy có được không...” Một nữ sinh khác nói: “Liệu không khí có đủ không?”
“Không sao đâu, cậu xem, không khí ở đây lưu động a, cảm nhận được gió thổi. Ở đây nhất định có cửa thông gió, sẽ không chết ngạt.”
Nhóm lửa...... Liệu có ổn không?
Cảnh Văn quay đầu nhìn Hạ Thụy Bác, trong bóng tối kỳ thật cũng không nhìn thấy gì, nhưng...... cầm tay Hạ Thụy Bác, có thể có được dũng khí. Đôi môi Cảnh Văn mấp máy, lại không nói gì.
Hạ Thụy Bác hỏi: “Cậu muốn nói gì à?”
“Ừ?”
“Cậu có điều muốn nói phải không?”
Cảnh Văn cảm thấy có chút kinh dị...... Tối như mực thế này, Hạ Thụy Bác vẫn có thể nhìn thấy vẻ mặt của cậu?Hay...... Bàn tay cậu thấm đẫm mồ hôi lạnh, có phải chính điều này đã bán đứng cậu không?
“Nhóm lửa...... Đây không phải ý kiến hay.” Cảnh Văn nhỏ giọng nói, âm lượng chỉ đủ cho hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-quy/4597617/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.