Tôi đã làm theo lời cậu nói, bộ giáo dục đã nhận được bằng chứng về vụ việc bạo lực học đường kia. Bọn họ sẽ truy tố Đinh Kim Quy đến cùng!
...
...
Nghe đến đây, Trí Khả khẽ mỉm cười hài lòng. Anh chỉ "Ừm" một tiếng rồi tắt máy.
- Trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu thôi, các người cứ từ từ tận hưởng!
Ở nơi khác, Đinh Kim Quy vừa trở về nhà liền bị ăn ngay cái tát oan nghiệt từ ông Đinh Hữu Tấn. Cậu theo phản ứng tự nhiên đưa tay ôm mặt, ánh mắt khó hiểu nhìn ông, ông Hữu Tấn tức giận ném đống giấy tờ vào mặt Kim Quy. Gằn giọng mắng.
\- Mày xem những gì mà mày làm đi! Đúng là tạo nghiệt mà.
Kim Quy nhặt vài tờ giấy lên xem, tất cả đều là bằng chứng về việc cậu sai người bắt nạt và bạo lực Trí Khả. Cậu mím chặt môi không nói gì, ông Hữu Tấn nghiêm giọng.
\- Vụ việc này đã đến tai của bộ giáo dục rồi, bọn họ đang bắt đầu điều tra, giờ chỉ còn cách cho mày ra nước ngoài học để tránh chuyện này. Nếu không đến lúc sự việc vỡ lẽ thì mày sẽ bị khai trừ khỏi tất cả các trường học.
Nghĩ đến hậu quả lớn như vậy, Kim Quy cũng chỉ đành gật đầu đồng ý nghe theo sự sắp xếp của ba. Còn ông Hữu Tấn cũng đang đau đầu suy nghĩ không hiểu tại sao việc này lại bị lộ ra ngoài, ông nghi ngờ có ai đó đứng sau chống lưng Trí Khả để đối phó ông.
Mẫn Nhi vừa về đến nhà liền nghe tiếng cãi vã bên trong, ba mẹ của cô đang nổi trận lôi đình. Đứa em gái là Vi Thái Tuệ Âm, 16 tuổi, đang đứng co ro một góc. Nhìn thấy Mẫn Nhi về tới, Tuệ Âm vội lên tiếng để đánh lạc hướng sự chú ý của ba mẹ.
\- Aaa, chị Nhi về rồi!
Bà Vi nghe vậy thì nhìn ra ngoài, thấy Mẫn Nhi ăn mặc gọn gàng thanh lịch thì có chút không vui. Giọng nói bực bội.
\- Nhi! Sao dạo này không thấy con về nhà vậy???
Vẻ mặt Mẫn Nhi mệt mỏi, ánh mắt buồn bã trả lời.
\- Dạo này công việc con hơi bận nên con ngủ lại nhà đồng nghiệp!
Tuệ Âm tinh mắt nhìn thấy đôi bông tai và chiếc vòng tay sang trọng thì không khỏi ghen tỵ, nó giả vờ khen.
\- Ôi, chắc là công việc của chị bận rộn dữ lắm! Ông chủ có thưởng chuyên cần hay thêm phí bồi dưỡng gì không chị????
Ngoài mặt Tuệ Âm ngây thơ, nhưng ánh mắt lộ rõ vẻ ghen tỵ. Mẫn Nhi biết nó cố ý nói móc mình để ba mẹ để ý, do lúc rời khỏi nhà Đinh Trí Khả cô quên mất tháo những thứ này cất đi, nếu như ba mẹ hiểu lầm cô làm chuyện trái đạo đức thì nhất định sẽ bị họ chấn chỉnh và đuổi khỏi nhà. Đến lúc đó, cô có trăm cái miệng để giải thích đều vô tác dụng.
Nghĩ đến đây, cô cười mỉm nói.
\- Đây là phần thưởng sếp tặng cho nhân viên ưu tú, ở văn phòng ngoài chị ra vẫn còn vài người cũng được tặng quà tương tự để khen thưởng!!!
Ông Vi nghe vậy thì gật đầu hài lòng, ông đi đến nhẹ giọng nói.
\- Thôi vào trong ăn uống nghỉ ngơi đi!
Nói xong, ông Vi đi về phòng. Bà Vi vẫn còn bực bội nên ra phòng khách xem phim, Tuệ Âm thấy Mẫn Nhi đi về phòng thì liền đi theo sau, vào trong phòng nó gặng hỏi.
\- Chị, lâu rồi em không thấy anh Cẩm Thạch! Hai người đã xảy ra chuyện gì à???
Mẫn Nhi nghe nhắc đến cái tên này thì không vui, Cẩm Thạch và cô lúc trước chỉ là bạn bè qua mạng. Cả hai thường nhắn tin trò chuyện tâm sự trên trời dưới đất với nhau rất thân, anh ta có đến nhà cô rủ đi chơi vài lần. Lúc đó, Mẫn Nhi còn nghĩ mối quan hệ này vẫn tiếp tục nhưng lại không ngờ đến, mặt tối của Cẩm Thạch khiến cho cô cảm thấy thật điên rồ.
Anh ta nghĩ rằng cô thích anh ta chỉ qua vài dòng tin nhắn, nhưng thực chất Mẫn Nhi yêu tiền còn hơn sinh mạng. Tình yêu đối với cô vừa phiền phức lại còn nhàm chán, vì tính cách cởi mở, hoạt bát nên cứ hễ cô trêu ghẹo ai thì họ đều nghĩ cô có ý với họ.
\- Không, anh ta còn bận đi làm để trang trải cuộc sống. Đâu ai rảnh mà lẽo đẽo theo mình hoài!!!
Mẫn Nhi lạnh lùng phun ra từng chữ, vẻ mặt vô cảm không quan tâm nói. Tuệ Âm đứng ở bên cạnh tiếp tục thăm dò.
\- Ơ? Em tưởng chị và anh ấy là người yêu???!
\- Tuệ Âm! Không phải cái gì cũng như suy nghĩ của em đâu, em có thể hiểu mối quan hệ giữa chị và anh ta là trên tình bạn dưới tình yêu. Trên mức bạn bè, cũng không thể trở thành người yêu, có thể vui đùa với nhau và cũng có thể im lặng mà biến mất...
Tuệ Âm nghe vậy thì hiểu, nhưng nó cũng có ý với Cẩm Thạch. Chẳng là dạo này không thấy anh nên trong lòng nó cảm thấy có chút suy tư nhớ nhung.
Mẫn Nhi đi vào phòng tắm để tắm rửa thay đồ, Tuệ Âm cũng trở về phòng của mình.
Một lúc sau, Mẫn Nhi thay đồ xong đi ra kiểm tra công việc trên điện thoại. Tình cờ lại nhìn thấy tin nhắn Trí Khả gửi đến.
"Khi nào cô trở về?"
Đọc xong tin nhắn, Mẫn Nhi cười tủm tỉm đến đỏ mặt. Trong đầu thầm suy nghĩ "Đây là cậu ta đang quan tâm đến mình sao????". Vì không để cậu đợi lâu, cô vui vẻ rep lại.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]