Chương trước
Chương sau
Nghe những lời của Quân Kình Thương xong mà tất cả mọi người đều kinh hãi đến há hốc, nói đi nói lại thì Thẩm Nguyệt cũng chỉ là đứa cháu gái nuôi, một chút huyết thống cũng không có, trái lại với cô thì Trần Tinh Thụy là cháu gái ruột thịt của Trần Kiến Quốc, bây giờ ở nơi đông người thế này mà Quân Kình Thương lại thẳng thừ tuyên bố.

Câu tuyên bố của anh chẳng khác nào anh chỉ cần Thẩm Nguyệt mà không cần người khác, cho dù có là cháu gái của bậc thầy giám định Trần Kiến Quốc cũng không liên quan đến anh. Nếu… Nếu như Trần Kiến Quốc là một người bảo vệ cháu gái thì chỉ với câu nói đó của anh cũng để ông ấy tức chết rồi, có khi còn trực tiếp cắt đứt quan hệ thân thiết nhiều năm giữa Trần gia và Quân gia nữa kìa.

Nhưng bây giờ, nhìn kĩ lại thì hình như ông ấy không có ý định lên tiếng, thậm chí là ông ấy còn nhìn Trần Tinh Thụy với một ánh mắt vô cùng thất vọng, sau đó mới nhàn nhạt nói:

- Tinh Thụy, cháu thích Quân Kình Thương sao?

Trần Tinh Thụy bị ông nội gọi tên cũng giật thót cả tim, nhưng hiển nhiên cô ta sẽ chối rồi, dù sao ở nơi đông người như vậy mà thừa nhận mình yêu thầm một người không thích mình thì mất mặt lắm.

Lúc này Quý Linh Ngân cũng bị câu trả lời chả Trần Tinh Thụy làm cho đứng hình, cô ta còn bước đến chỗ của Trần Tinh Thụy, lay lay người của Trần Tinh Thụy, nói:

- Tiểu Thụy? Cậu sao vậy? Sao cậu lại nói dối? Rõ ràng cậu rất thích Quân Kình Thương cơ mà? Cậu còn hi vọng người gả cho anh ấy là cậu nữa kia mà? Sao cậu… Sao cậu lại…

- Tiểu Ngân, tớ không nhớ bản thân đã nói gì khiến cậu hiểu lầm, nhưng tớ thật sự không có thích anh Kình Thương, từ nhỏ đến lớn, tớ chỉ xem anh ấy là anh trai thôi.

Quý Linh Ngân trực tiếp đứng hình, cô ta chắc không ngờ đến sẽ có ngày mình bị bản thân phản bội đâu nhỉ? Nhìn thử mà xem… Hiện tại Trần Tinh Thụy sợ nhất là mất mặt mũi, nếu mà thừa nhận tình cảm thì ngày mai trên báo chắc chắn sẽ đăng đầy tin tức về cô ta và mối tình đơn phương của mình. Nhưng bây giờ thì sao? Bây giờ thì Trần Tinh Thụy đã trực tiếp đẩy hết sự chú ý lên Quý Linh Ngân ngu ngốc rồi.

Thẩm Nguyệt nhìn qua đã thấy kế này rất tốt, phải rồi ha… Gắp lửa bỏ tay người, Trần Tinh Thụy chắc chắn là làm rất tốt mà.

Trần Kiến Quốc lúc này cũng mất kiên nhẫn nói:

- Quý tiểu thư, nếu như cô còn cố ý kéo Tiểu Nguyệt và Tinh Thụy xuống nước thì tôi sẽ kiện cô đó!

- Không có… Cháu thật sự không có nói dối mà… Tinh Thụy… Trần Tinh Thụy, tại sao cậu lại như vậy chứ?

Khi này Trần Tinh Thụy cũng đã xác định sẽ không thể nào tiếp tục mối quan hệ bạn bè với Quý Linh Ngân nữa, nên cô ta cũng trực tiếp nhìn ông nội, giả vờ đáng thương nói:

- Ông nội, chắc là Linh Ngân hiểu sai ý của con thôi. Ông đừng trách cậu ấy nha? Dù sao hôm nay cũng là ngày vui của cậu ấy mà…

Trần Kiến Quốc không đáp, anh chỉ đưa Thẩm Nguyệt rời đi thôi, Quân Kình Thương cũng không có dư thời gian mà ở lại diễn kịch cho nên anh cũng nhanh chân rời đi.

Bây giờ khách khứa biết điều cũng đã rời đi hết, những người còn ở lại chỉ là tay chân của Quý gia mà thôi. Hiển nhiên, cũng còn có Trần Tinh Thụy đang ở lại, cô ta đang muốn xin lỗi Quý Linh Ngân, nhưng Quý Linh Ngân đến nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp đi vào, thậm chí là còn nói đểu.

- Hóa ra đây mới là bộ mặt thật của Thánh nữ là cô? Bảo sao Quân Kình Thương thà cưới một con rừng chứ không thèm cưới cô. Đáng đời!

- Linh Ngân… Tớ…

- Được rồi, đừng đứng ở đây làm bẩn mắt của tôi nữa. Trần Tinh Thụy, từ nay về sau chúng ta không còn bạn bè gì nữa hết, cô mau cút đi.

Nói xong Quý Linh Ngân cũng kéo Thẩm Nhất Hành đi vào trong, Quý Chiêm thấy con gái đã đi vào thì cũng nhanh chóng vào bên trong.

Một buổi tiệc đính hôn vốn dĩ rất lớn, lại còn mời được các nhân vật tầm cỡ, cuối cùng đều bị Trần Tinh Thụy phá hỏng hết.

Đối với một kẻ mưu mô như Thẩm Sơn, thì ông ta sẽ không tha thứ cho kẻ đã phá hoại cuộc làm ăn của ông ta đâu.

Cả Trần Tinh Thụy và Thẩm Nguyệt, ông ta đều sẽ ghim ở trong lòng.

Đến đây, Thẩm Sơn còn nhíu mày, nhỏ giọng nói:

- Thẩm Nguyệt, Thẩm Nguyệt, Thẩm Nguyệt! Những đứa tên Thẩm Nguyệt đều đáng ghét như nhau, vẫn luôn tìm cách cản đường mình mà!

Sau đó Thẩm Sơn cũng đi vào trong để nói chuyện với Thẩm Nhất Hành, ở trong không gian lớn bây giờ chỉ còn lại một mình Trần Tinh Thụy siết chặt nắm đấm, ánh mắt hằn lên tia máu đầy oán hận, cô ta còn nghiến răng nghiến lợi, nói:

- Thẩm Nguyệt, tôi nhất định không tha cho cô! Nợ này… Tôi sẽ đòi gấp trăm, gấp ngàn lần! Còn cả Quân Kình Thương… Vợ của anh ấy, chỉ có thể là Trần Tinh Thụy!

#Yu~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.