Nhìn gương mặt của Thẩm Nguyệt rất tự tin, không còn nghi ngờ gì nữa… Thẩm Nguyệt nhất định đã nhìn ra được sơ hở rồi. 
Đến đây Trần Tinh Thụy cũng có chút sợ hãi, dù sao thì cô ta cũng chỉ là một nhà giám định mới được cho danh xưng, cho dù bản thân có thiên phú đến đâu mà ông nội cũng không nhận mình là đồ đệ. Đằng này Thẩm Nguyệt là một người ngoài, nghe Trần An Dương nói là ngay từ lần đầu gặp mặt là ông nội đã chọn cô làm đệ tử, có thể nói rằng Thẩm Nguyệt không phải dạng tay mơ. 
Nếu như bây giờ kiểm tra con ngựa đồng đó là đồ thật thì thôi, còn nếu nó mà là đồ giả thì Trần Tinh Thụy cũng không biết giấu mặt vào đâu. 
Nghĩ tới nghĩ lui, Trần Tinh Thụy lại nói: 
- Tiểu Nguyệt, chị cũng không chắc nó là đồ thật, nhưng bữa tiệc đính hôn của Linh Ngân… Em không nên phá hỏng như vậy. 
Thẩm Nguyệt chỉ cười nhạt, xem ra là có người không dám cá cược với cô rồi, chán thật đó. 
Vốn dĩ Thẩm Nguyệt còn tưởng Trần Tinh Thụy sẽ chết đến chết với cái bệnh sĩ diện chứ, hóa ra cũng biết chọn thời cơ thích hợp để khoe mẽ à? Xem ra… Cô gái này chỉ đang nhằm vào cô, nói thẳng ra… Là muốn ra oai thị uy với cô mà thôi. 
- Nếu như chị Tiểu Thụy đã nói vậy, thì thôi không cược nữa. 
Trần Tinh Thụy cũng chỉ nhìn cô rồi mỉm cười, một nụ cười rất công nghiệp và vô cùng gượng gạo. 
Nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-quan-hon-lam-ngoan-xinh-yeu-cua-thieu-ta-/3577042/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.