*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hừ, có gì hay họ đâu, chỉ là cậu có em gái thôi mà
Nhưng trong đôi mắt đẹp đẽ của anh lại thoáng lên vẻ buồn bã
Thẩm Quân Dục nhìn cửa sổ đóng chặt mà ngơ ngác, không hiểu gì cả, nên lại gọi vài tiếng nữa: “Phó Hoành Dật.”
Không lâu sao, cánh cửa trước mắt mở ra, một chàng trai cao ráo xuất hiện, khuôn mặt đẹp trai vô cảm: “Chẳng phải cậu có em gái sao, dẫn tôi đi xem đi.”
Thẩm Quân Dục to cười: “Được được.”
Hai dáng người nho nhỏ nhanh chóng chạy về phía nhà họ Thẩm, vừa bước vào cửa, Thẩm Quân Dục đã gọi vọng vào nhà: “Ba mẹ ơi,3con về rồi.” Phó Hoành Dật đi phía sau, Thẩm Khiếm thấy hai cậu bé thì cười ha ha: “Mau vào đi, Hoành Dật, cháu cũng vào đi.”
“Chú Thẩm.”
“Ba, mẹ con đâu? Hoành Dật tới xem em gái.” Khuôn mặt trẻ con của Thẩm Quân Dục đầy phấn khích, Thẩm Khiếm thấy mà bật cười: “Mẹ con đang nghỉ ngơi ở tầng trên đấy.” Thẩm Quân Dục kéo Phó Hoành Dật: “Đi, chúng ta lên tầng trên thôi.”
Phó Hoành Dật còn chưa kịp nói gì với Thẩm Khiêm đã bị lôi đi.
“Mẹ, phải bao lâu nữa em gái mới có thể ra ngoài vậy?” Thẩm Quân Dục và Phó Hoành Dật đứng song song trước mặt Sở Vân Dung, nhìn chằm chằm vào bụng bà
Sở Vân Dung sờ bụng, dịu dàng1cười đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597306/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.