Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Mẹ” Phó Thư Nghệ nhỏ giọng mở miệng
Thẩm Thanh Lan nhìn cô, vẻ mặt điềm đạm, “Cảm thấy không thoải mái ở đâu sao?” Phó Thư Nghệ lắc đầu, “Không phải, chỉ là cảm thấy con quá ngu ngốc
Anh đã nhắc nhở con, chính con cũng đã phát hiện nhưng vẫn đần độn đi theo người ta, còn uống đổ người ta đưa, đúng là chẳng có chút đầu óc nào, bị hại cũng đáng đời.”
Thẩm Thanh Lan gật đầu phụ họa, “Còn có thể hiểu rõ bản thân như vậy thì cũng không tính là quá ngốc.” Phó Thư Nghệ ngẩn ngơ, tủi thân mếu, “Mẹ, chẳng phải mẹ nên an ủi con sao?” Mẹ, sao mẹ không theo lẽ thường gì hết vậy?
Thẩm Thanh Lan cười khẽ, “An ủi cái gì?3Con còn cần mẹ an ủi à?”
Phó Thư Nghệ nhận lấy táo, nghiêng đầu nghĩ rồi lắc đầu
Thật sự không cần
Cô cũng không yếu ớt như vậy
Thẩm Thanh Lan rút một tờ giấy, chậm rãi lau sạch sẽ bàn tay không cẩn thận bị nước trái cây bắn vào, chậm rãi nói, “Thư Nghệ, trước đây là do ba mẹ bảo vệ con quá kỹ, lại quên đi rằng trên con đường đời này, người có thể cùng con đi đến cuối cùng không phải là chúng ta
Ba và mẹ cũng không thể che chở con cả đời được, nên sau này ba và mẹ sẽ học cách buông tay, để con tự mình bước đi.”
Chuyện này đã cho Phó Thư Nghệ một bài học, cũng như cho bậc làm cha mẹ như bọn1họ một lời nhắc nhở
Những chuyện từng trải từ nhỏ trong cuộc sống của bà đã làm cho bà sinh ra nhiều hơn một phần tha thứ dành cho cô con gái có dáng vẻ giống hệt mình này, cũng không đành lòng cho con bé thấy được mặt tối của xã hội nên mới khiến cho tính cách cô đơn thuần đến thế này.
“Mẹ, mẹ thấy anh Tuấn Nam thế nào?” So với mình thì Phó Thư Nghệ càng quan tâm đến chuyện này hơn
Vẻ mặt Thẩm Thanh Lan như cười như không nhìn con gái mình
Cái câu “Con gái là con người ta” đúng là không sai chút nào
Nhà bọn họ cũng không ngoại lệ, chưa lấy người ta mà đã luôn mồm “anh Tuấn Nam.” May mà Phó Hoành Dật không6ở đây, nếu ông biết con gái cứ nhớ mãi không quên một người ngoài như thế thì không chừng càng thấy chua chát hơn.
“Thích cậu ta đến vậy hả?” Thẩm Thanh Lan hỏi con gái
Phó Thư Nghệ gật đầu, “Ít nhất là bây giờ rất thích
Anh Tuấn Nam không giống những người đã thổ lộ với con.
Thẩm Thanh Lan cười
Có gì mà không giống, chỉ là một người con bé thích, còn những người còn lại thì không thích mà thôi
Đúng là đối với kẻ trong cuộc thì người tình trong mắt hóa Tây Thi mà.
“Hôm nào con mời cậu ấy đến nhà chơi đi.” Mặc dù hôm nay đã gặp một lần nhưng chỉ vừa nhìn nhau, vẫn chưa hiểu rõ
Với việc chung thân đại sự của con gái, cho dù là4nuôi thả thì cũng phải hỏi một hai câu.
Phó Thư Nghệ do dự, “Vậy còn ba...”
“Không có gì, mẹ sẽ đi nói với ba con.”
Phó Thư Nghệ cười tủm tỉm, “Mẹ, vẫn là mẹ thương con.” Thẩm Thanh Lan cười
Bà sinh ba đứa con, mặc dù Phó Thần Hiên và Phó Thư Nghệ di truyền vẻ ngoài của bà và Phó Hoành Dật nhưng tính tình lại không giống bọn họ chút nào
Nhất là Phó Thư Nghệ, miệng lúc nào cũng ngọt, còn ngọt hơn mật ong
Thẩm Thanh Lan gọi điện cho con trai mình
Phó Thần Hiến biết bà đang ở đây nên đã rời đi
Trước mắt, vẫn còn hai kẻ rác rưởi đang chờ anh xử lý, còn cả nhà họ Lý nữa
Có thể nuôi được một thằng con trai như thế thì3cũng chẳng phải dạng tốt lành gì, nếu không giáo huấn thì bọn họ sẽ không nhớ được
Đối với chuyện này của con gái thì Thẩm Thanh Lan vốn không có ý định nhúng tay vào
Bà biết Phó Thần Hiên đã hành động.
Chuyện của Phó Thư Nghệ không biết tại sao lại truyền đến tai Thẩm Quân Dục
Lúc ấy Phó Thần Hiên còn đang định ra tay với nhà họ Lý thì Thẩm Quân Dục đã đi trước một bước, trực tiếp chèn ép chuyện làm ăn của nhà họ Lý
Ban đầu, nhà họ Lý vẫn không rõ chuyện gì đang xảy ra
Dù sao bọn họ cũng không đắc tội với Tập đoàn quân Lan nhưng bỗng nhiên lại bị đối phương làm khó khắp nơi, thật sự rất kỳ lạ
Bọn họ định tìm Thẩm Quân Dục để đòi một lời giải thích nhưng ngay cả người cũng không gặp được, nhờ bạn bè gián tiếp nghe ngóng thì mới biết là do Lý Chí Thâm đã đắc tội với cô chiêu nhà họ Phó.
Đối phương cũng không nói vì sao Phó Thần Hiên lại đắc tội với cô chiêu nhà họ Phó, chỉ nói lời mà Thẩm Quân Dục muốn hắn chuyển lời
Sau khi ông bà Lý biết được thì lập tức đến bệnh viện chất vấn Lý Chí Thâm
Ngay từ đầu Lý Chí Thâm sống chết không thừa nhận
Chuyện này nếu bị cha hắn ta biết thì rất có thể ông sẽ đánh chết hắn luôn ấy chứ.
“Cái thằng trời đánh này
Mày có biết bây giờ mày mang đến bao nhiêu phiền phức cho nhà mình không
Chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi mà lợi nhuận công ty đã tổn thất lên đến 30%
Mày muốn trơ mắt nhìn công ty phá sản, để cả nhà chúng ta phải đi uống gió tây bắc đúng không?” Ông Lý nổi giận
Thằng con bất tài vô dụng này của ông chỉ giỏi gây họa cho gia đình
Những chuyện trước kia coi như qua rồi thì thôi, dù sao bọn họ cũng có thể thu xếp được
Nhưng bây giờ thì hay rồi, làm phật ý cả nhà họ Phó và nhà họ Thẩm
Rốt cuộc nó có biết hai gia tộc kia là hạng người gì không? Bọn họ chỉ cần động ngón tay một cái thì nhà họ Lý đi tong.
Lý Chí Thâm nào nghĩ đến hậu quả lại đến nhanh như vậy
Nhà họ Lý là nguồn sinh tồn cơ bản của hắn, nếu nhà họ Lý sụp đổ thì hắn sẽ mất tất cả
Huống hồ bây giờ hắn đã là một tên tàn phế, thế nên không dám giấu giếm gì nữa, nói hết mọi chuyện từ đầu đến cuối.
Ông Lý chưa biết thì còn đỡ, sau khi biết được thì hận không thể đúc lại thằng con trai nghịch tử này của mình
Ông ta đã tạo nghiệt gì mà lại sinh ra một thằng con trai vô lại vậy chứ! “Mày, bây giờ mày lập tức đến nhà họ Phó chịu đòn nhận tội cho tao, nếu không được tiểu thư nhà họ Phó tha thứ thì mày đừng có về nữa.” Ông Lý kéo con trai xuống khỏi giường bệnh
Lý Chí Thâm cự lại, “Ba, con còn bị thương đấy
Vết thương của con vẫn chưa đỡ thì sao có thể đi được.” Nếu hắn đến nhà họ Phó thì chắc chắn sẽ bị xé xác
“Mày có bò cũng phải bò đến được nhà họ Phó” Ông Lý không để ý đến sự giãy giụa của con trai, kéo hắn ngã xuống đất
Lý Chí Thâm nhìn về phía mẹ mình, “Mẹ, mẹ giúp con đi
Ba muốn hại chết con kìa
Nếu con đến nhà họ Phó thì còn có thể còn sống mà ra khỏi đó không?” Bây giờ Lý Chí Thâm vẫn chưa biết được những cô gái đã từng bị hắn làm nhục đang chuẩn bị khởi tố hắn, cho dù hắn không đến nhà họ Phó tạ tội thì thứ chờ đợi hắn cũng là giấy triệu tập của tòa án
“Cho dù mày có chết ở nhà họ Phó cũng phải đi cho tao
Mày có lá gan gây chuyện mà lại không có can đảm xử lý à
Lý Chí Thâm, tao nói cho mày biết, hôm nay mày phải đi cho tao, không muốn đi cũng phải đi.” Lần này ông Lý rất kiên quyết
Chuyển này phải đi, hơn nữa còn nhất định phải do chính Lý Chí Thâm đến
Ông ta cũng không lo nhà họ Phó sẽ đối xử tàn nhẫn với con trai ông ta
Dù sao nhà họ Phó cũng là gia đình có quyền thể trong quân đội và chính trị, chắc chắn sẽ không làm chuyện phạm pháp.
Thế là lúc Phó Thần Hiên về đến nhà thì thấy cả nhà họ Lý đang đứng trước cổng Đại Viện như pho tượng, trên người Lý Chí Thâm thậm chí còn đang mặc quần áo bệnh nhân
Anh không xuống xe mà trực tiếp lái ngang qua bọn họ, chờ đến khi cả nhà Lý Chí Thâm kịp phản ứng thì anh đã đi xa rồi
Lúc Phó Thần Hiến về đến nhà cũng không nói chuyện này với ba mẹ anh
Phó Thư Nghệ đã xuất viện về nhà
Mấy ngày nay Phó Hoành Dật đã nói, trước khi những vết thương của cô lành hẳn thì không được đi đâu cả
Nghe thì có vẻ rất yêu thương chiều chuộng, nhưng chưa chắc đã không phải để phòng cô và cậu bạn trai “lão thịt khô” kia gặp nhau đâu.
Thẩm Thanh Lan nhìn thấu trò vặt kia của Phó Hoành Dật nhưng cũng không tiện vạch trần
Con gái bị lừa mất, thôi thì cũng nên thông cảm cho tâm tư của người cha già này một chút
Bây giờ Phó Hoành Dật và Hàn Dịch cũng coi như cùng hội cùng thuyền
Mấy ngày nay hai người gặp mặt nhau khá nhiều, mà gặp nhau nếu không phải cảm thán lòng con gái mình hướng ra ngoài thì là chửi đàn ông bên ngoài chẳng có gì tốt, dám lặng lẽ dụ dỗ, bắt cóc hòn ngọc quý trên tay bọn họ
Cuối cùng, cảnh vệ đành vào nói chuyện về người nhà họ Lý với Thẩm Thanh Lan
Thật sự là hết cách rồi, cậu ta muốn tìm Phó Hoành Dật, nhưng Phó Hoành Dật vẫn còn đang bận rộn trao đổi “Bí kíp nuôi con gái” với Hàn Dịch, đâu còn tâm trí quan tâm đến cậu ta.
Thẩm Thanh Lan nghe cảnh vệ nói, nhíu mày, “Đã đứng bên ngoài bao lâu rồi?” “Hơn hai tiếng ạ.” Cũng bởi vì đuổi thế nào cũng không đi nên bọn họ mới phải vào báo lại.
“Cứ để bọn họ đứng đó đi, nếu không chịu đi thì cũng không cần quan tâm làm gì.” Thẩm Thanh Lan thản nhiên nói
Bà biết chuyện mấy hôm nay anh trai mình làm
Mà kể ra thì nhà họ Lý này cũng đúng là thú vị, lúc vừa xảy ra chuyện thì đầu thấy mặt mũi, bây giờ biết đấu không lại thì mới vác mặt đến xin lỗi thì có phải muộn quá rồi hay không?
Phó Thần Hiên đương nhiên nghe thấy lời của cảnh vệ
Anh cũng không trả lời
Mọi thứ bên anh cũng đã chuẩn bị gần xong rồi, chưa đến một tuần sau thì Lý Chí Thâm sẽ bị tòa án triệu tập rồi sẽ phải vào tù làm bạn với Lục Nhất Manh.
Nói về phần Lục Nhất Manh, bởi vì bị nhà họ Lý khởi tố tội cố ý giết người nên cô ta đã bị giam vào trại tạm giam
Người nhà cô ta muốn nộp tiền bảo lãnh, nhưng Phó Hoành Dật đã tự mình đến đánh tiếng với cục trưởng thì đương nhiên chuyện nộp tiền bảo lãnh này không thể nào thành công.
Lúc Lục Nhất Manh bị đưa vào nhà giam thì mới biết sợ
Cô ta muốn đi gặp Phó Thư Nghệ
Cô ta biết rõ, dựa vào tính tình của Phó Thư Nghệ thì chỉ cần cô ta thật tâm nói lời xin lỗi thì cuối cùng Phó Thư Nghệ cũng sẽ mềm lòng
Chỉ cần Phó Thư Nghệ bằng lòng bỏ qua cho thì ít nhất cô ta cũng sẽ tránh được một kiếp
Chỉ có điều, yêu cầu này đã bị từ chối thẳng thừng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.