*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Allen nhìn nét chữ quen thuộc mà ánh sáng trong đáy mắt càng dịu dàng hơn
Ngón tay hắn chạm nhẹ vào cái tên phía trên
Peter quay trở lại, rồi đưa cho hắn một chiếc kéo: “Này” Allen không nhận lấy mà chỉ cúi đầu
Peter không cần phải nhìn cũng biết người này đang nghĩ gì, bền bĩu môi
Chỉ là một tờ giấy giao hàng do Thẩm Thanh Lan viết, có gì hay ho mà nhìn
Anh ta đặt cây kéo lên bàn trà rồi ngồi sang bên cạnh, cầm một cuốn sách y học trên bàn lên
Nhìn một lúc lâu, Allen mới cầm kéo lên, cẩn thận cắt tờ giấy xuống rồi cất nó đi, sau đó mới mở gói hàng ra
Peter ở bên cạnh thấy vậy mà trợn2mắt
Chất độc mang tên Thẩm Thanh Lan đã thấm sâu vào xương tủy của người này, đến mức hết thuốc chữa rồi
ở trên cùng trong bưu kiện là một túi kẹo sữa, phía dưới là một bức tranh, nét vẽ rất trẻ con, vừa nhìn đã biết đây là tranh của An An vẽ
Allen vừa thấy nó đã cong môi cười nhẹ
Peter không thể nhìn được nữa, cười nhạo: “Allen, anh nhìn vật nhớ người thì có ích chứ? Nếu đã nhớ cô ấy như vậy thì cứ trực tiếp cướp cô ấy về là được” Đây không phải là lần đầu tiên Peter nói vậy, cũng sẽ không phải là lần cuối cùng, nên Allen cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597158/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.