*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bác sĩ hơi đổi sắc mặt, “Cô Phó, cô biết mà, làm vậy là trái với quy định”
“Xin lỗi, tôi chỉ hơi tò mò”
Bác sĩ mỉm cười, “Có điều, khi Cô Phó chuẩn bị đồ cho bé, có thể mua màu hồng nhạt và màu xanh da trời”
Nghe vậy, mắt Thẩm Thanh Lan hơi sáng lên, ngạc nhiên nhìn bụng mình, “Cảm ơn bác sĩ” Bác sĩ mỉm cười, không nói gì
Ra khỏi bệnh viện, Sở Vân Dung có thể cảm nhận rõ Thẩm Thanh Lan rất vui, mặt mày đều rạng rỡ2tươi vui
“Chuyện gì mà vui thể con?” Sở Vân Dung dịu dàng hỏi
“Mẹ ơi, chúng ta đi siêu thị mua chút đồ nhé” Thẩm Thanh Lan sờ bụng mình, mỉm cười
Hiếm khi cô chủ động đòi đi siêu thị, Sở Vân Dung dĩ nhiên là không có ý kiến
Thẩm Thanh Lan đi thẳng đến cửa hàng dành cho mẹ và bé, mua rất nhiều đồ
Ban đầu Sở Vân Dung không hiểu gì, nhưng sau khi thấy món nào con gái cũng mua cho một nam một nữ thì rốt cuộc cũng hiểu ra, ngạc nhiên nhìn bụng cô, “Chắc rồi chứ con?”
Thẩm Thanh Lan cười gật đầu
Sở Vân Dung rạng rỡ, vô cùng mãn nguyện, nhìn bụng cô như thể nhìn vật báu
“Tốt quá”7Sở Vân Dung kích động nói không nên lời
Thế nhưng sau đó, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597157/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.