*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ý của anh là, khi đó đứa trẻ bị người đàn ông bị không hề khóc?” Thẩm Thanh Lan nghe được điểm quan trọng.
Người dân nọ gật đầu.
“Đứa trẻ đó có tỉnh táo không?” Phó Hoành Dật hỏi. Người dân nọ lại gật đầu, “Có, tôi còn thấy đứa trẻ đang ôm cổ người đàn ông. Lúc đó, tôi còn nghĩ họ là cha con nữa.”2Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật nhìn nhau, xem ra người bể An An là người quen. Từ khi An An bắt đầu biết nói, vợ chồng cô đã dạy con không được đi theo người lạ. Vì vậy người khiến cậu bé tình nguyện đi cùng không thể nào là người lạ được.
“Anh à, làm ơn hãy nghĩ kỹ lại xem người đàn ông kia trông thế nào?” Thẩm Thanh Lan cố gắng hỏi thật chậm rãi.
“Tôi thật sự không nhớ được. Lúc đó chỉ vì đứa bé quá xinh xắn, nên tôi đã nhìn bé hơi lâu và chỉ có ấn tượng với đứa bé, chứ thật sự không có ấn tượng gì với người đàn ông cả. Có điều anh ta cũng rất đẹp trai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597108/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.