*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thanh Lan, lần này anh đi hơn một tháng cũng không thể trở về, em đi cùng anh nhé.” Phó Hoành Dật nói, khóe mắt liếc qua thằng nhóc thối nào đó.
Thằng nhóc thối nào đó sốt ruột ôm chân Thẩm Thanh Lan, “Mẹ, không muốn, An An cũng muốn đi.” Muốn đi cùng đi, không được để cậu một ở nhà, tuyệt đối không được!
Thẩm Thanh Lan bật cười nhìn Phó Hoành Dật, “Đừng đùa con nữa, lát thằng bé mà khóc thật thì anh có dỗ không?”
Phó Hoành2Dật nhìn con trai bằng ánh mắt ghét bỏ, “Lớn rồi mà còn khóc, thật mất mặt.”
An An vốn cảm thấy ấm ức muốn khóc, nhưng nghe thấy lời ba nói, nước mắt rưng rưng, khóc không được, không khóc cũng không xong. “Được rồi, mau đi thôi.” Thẩm Thanh Lan ôm con trai giục Phó Hoành Dật, anh kéo cô lại, “Anh đâu có đùa con, anh nghiêm túc mà, lần này em đi cùng anh đi.”
Thẩm Thanh Lan thấy Phó Hoành Dật càng ngày càng lấn tới thì tức giận đẩy anh ra, “Anh mau đi đi.” Phó Hoành Dật nhìn Thẩm Thanh Lan với ánh mắt ai oán, “Phụ nữ ấy mà, quả nhiên là giỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597025/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.