*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Dù sao cũng không ngủ được.” Phó Hoành Dật khẽ cười. Mà đâu chỉ mỗi mình anh không ngủ được, cả nhóc con trong nhà cũng chưa ngủ, đang ngồi trên sô pha gật gà gật gù, rõ ràng đã rất buồn ngủ mà vẫn không chịu đi ngủ. “An An, mẹ cháu về rồi kìa.” Dì Triệu thấy Thẩm Thanh Lan về liền gọi An An.
An An thấy mẹ thì lập tức trượt xuống ghế sô pha, chạy đến trước mặt cô, gọi “Mẹ. Thẩm Thanh Lan ngồi xổm xuống, ôm con2trai, “Sao trễ thế này rồi mà còn chưa đi ngủ? Sẽ không cao được nữa đâu đấy.” “Con muốn ngủ với mẹ.” An An đưa ra yêu cầu. Thẩm Thanh Lan đồng ý không chút do dự, “Được.” “Không được.” Cùng lúc đó giọng Phó Hoành Dật cũng vang lên gần như cùng lúc. Thấy Thẩm Thanh Lan nhìn mình, mặt anh biển sắc, nói, “An An sắp hai tuổi rồi, nên ngủ một mình thôi.”
Thẩm Thanh Lan không để ý tới anh. Người đàn ông này lại bắt đầu hẹp hòi rồi. An An không chịu, ôm cổ mẹ không buông, “Mẹ, ngủ với mẹ cơ.”
Thẩm Thanh Lan không có lý do nào từ chối cả, liên tục đáp, “Buổi tối7ngủ với mẹ.” Nói xong thì nắm tay An An đi lên tầng trên. Đi nửa đường, cậu nhóc quay đầu lại lè lưỡi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597000/chuong-573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.