Đoạn Lăng ngẩn người, bình tĩnh nhìn Hạo Hạo, “Mẹ cháu nói cho cháu biết rồi sao?”
“Không phải, cháu đoán thôi.” Hạo Hạo lắc đầu. Câu hỏi này đã tồn tại trong lòng cậu bé từ khi thấy ánh mắt yêu thương cưng chiều của Đoạn Lăng khi nhìn mình. “Hạo Hạo... Chú...” Đoạn Lăng nhìn thấy đôi mắt mắt trong trẻo của con trai mà cổ họng khô khốc.
“Chú là ba cháu2sao?” Hạo Hạo hỏi lại.
Đoạn Lăng muốn gật đầu, nhưng lại do dự. Anh đã hứa với Bùi Nhất Ninh, trước khi có sự đồng ý của cô thì không thể nhận Hạo Hạo. “Dì cháu nói ba cháu đã trở về, cho nên mẹ cháu không vui. Mẹ cháu không thích ba. Từ trước đến nay cháu chưa từng gặp chú, vậy mà mẹ lại bảo cháu đi chơi với chú. Cháu6chỉ muốn biết chú có phải là ba cháu không thôi.” Hạo Hạo bình tĩnh nói, suy luận vô cùng rõ ràng. Tuy cậu bé còn nhỏ tuổi nhưng vì trưởng thành sớm, hơn nữa thường ngày đọc sách nhiều nên cậu bé hiểu biết hơn bạn bè cùng trang lứa. Thường ngày, Sở Vân Cẩn và mọi người cũng cho rằng cậu bé còn nhỏ, nghe không hiểu lời người lớn, nên7có vài vấn đề, khi nói cũng không tránh Hạo Hạo. Dần dần, cậu bé càng ngày càng hiểu được nhiều điều hơn.
Đoạn Lăng nghe Hạo Hạo phân tích mà trong lòng vô cùng đau xót, càng nghe càng đau lòng hơn. Cậu bé tiếp tục nói, “Từ nhỏ cháu đã không có ba, mẹ và bà ngoại đã nuôi cháu khôn lớn. Khi còn bé, cháu cũng từng hỏi mẹ vì sao4những bạn nhỏ khác đều có ba mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596965/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.