Trong bệnh viện.
Khi Vu Hiểu Huyên mở mắt ra thì cảm nhận được tay mình đang bị ai đó nắm.
Quay đầu nhìn thì chỉ thấy đỉnh đầu đen tuyền, cô giật nảy mình.
Hàn Dịch lập tức tỉnh dậy, “Hiểu Huyên, cuối cùng em cũng tỉnh rồi.”
Vu Hiểu Huyên mở miệng định nói chuyện, nhưng phát hiện cổ họng mình vô cùng đau rát.
Hàn Dịch đứng dậy rót cho cô một ly nước ấm, “Nào, uống nước trước đi em.”
Vu Hiểu Huyên uống hơn nửa ly nước từ tay Hàn Dịch, “Sao anh lại trở về?”
“Nhận được điện thoại của chị dâu thì anh lập tức bay về ngay.
Xin lỗi, lúc quan trọng như vậy mà anh lại không ở bên cạnh em.
Lần này sợ lắm phải không?”
Hàn Dịch nhìn vào mắt Vu Hiểu Huyên, áy náy nói.
Vu Hiểu Huyên gật đầu, thành thật thừa nhận chuyện mình hoảng sợ, “Vâng, em sợ đến phát khóc.
May mà có Thanh Lan ở bên cạnh em.
Lúc đó em đã nghĩ, nếu em khó sinh, không thể gặp lại anh nữa thì phải làm sao đây.”
“Sao có thể chứ.
Anh đã nói sẽ ở bên cạnh em cả đời, sao có thể nuốt lời được.
Hơn nữa, bây giờ y học tiến bộ như thế, em nhất định sẽ không sao.”
Hàn Dịch an ủi cổ.
Vu Hiểu Huyên dựa vào lòng Hàn Dịch, “Hàn Dịch, con đâu rồi?”
“Ở trong phòng trẻ sơ sinh đấy, là một bé gái vô cùng đáng yêu và khỏe mạnh, không giống đứa bé bị sinh non chút nào cả.”
Hàn Dịch cười nói.
Nghe vậy, Vu Hiểu Huyên liền vui vẻ, “Em muốn gặp con.”
“Em đợi một lát, trước tiên để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596915/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.