Thẩm Thanh Lan thấy điệu bộ đáng yêu của Hạo Hạo thì vui vẻ ôm cậu bé, “Sao cháu có thể đáng yêu như vậy chứ?”
Hạo Hạo xấu hổ đỏ mặt, An An thấy mẹ ôm bạn nhỏ khác, tưởng họ đang giỡn nên cũng giơ tay ra kêu a a a.
Sự tập trung của Thẩm Thanh Lan lập tức bị con trai thu hút.
Bùi Nhất Ninh nhanh tay bể An An lên trước, “An An, anh cháu không thương dì nữa, vậy cháu thương dì có được không?”
An An quay đầu nhìn Thẩm Thanh Lan, rõ ràng muốn được cô bể.
Bùi Nhất Ninh ghen tỵ, “Thanh Lan, hai đứa bé đều thích em, đều là do em sinh ra hết đó.”
Hạo Hạo nghe vậy thì bền chắp đôi tay bé nhỏ ra sau lưng, nghiêm túc nói, “Mẹ, con cũng thương mẹ mà, mẹ đừng ganh tỵ nữa.
Dì nhỏ hơn mẹ, mẹ phải nhường dì một chút chứ.”
Câu nói của cậu bé khiến cho mọi người trong phòng khách đều bật cười.
Bùi Nhất Ninh nhìn con trai, bất đắc dĩ mỉm cười rồi đưa tay véo nhẹ gương mặt nhỏ nhắn của con, “Con đó, đúng là một cậu nhóc tinh ranh mà.”
Hạo Hạo đẩy tay Bùi Nhất Ninh ra, “Mẹ, nam nữ thụ thụ bất thần.
Con là con trai, mẹ là con gái, mẹ không thể nhéo mặt con như vậy được.”
Bùi Nhất Ninh: “...”
Trở về phải nói lại với mẹ cô mới được, sau này không thể cho Hạo Hạo xem mấy bộ phim truyền hình linh tinh nữa, toàn học theo mấy câu gì không đâu.
“Nam nữ thụ thụ bất thân là gì con có biết không?”
Bùi Nhất Ninh hỏi cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596900/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.