Hạo Hạo cau mày: “Nhưng thật sự giống bà Giang lắm ạ.”
“Cháu cũng nói là giống thôi mà.
Người với người giống nhau cũng có mà, đúng không nào?”
Hạo Hạo có vẻ bị Thẩm Thanh Lan thuyết phục: “Hình như cũng đúng.
Dì, chắc cháu nhìn nhầm rồi.”
Thẩm Thanh Lan mỉm cười: “Được rồi, lát nữa chúng ta cũng phải về nhà rồi.”
Bên kia, Sở Vân Dung đang thảo luận với Bùi Nhất Ninh mua bộ nào.
Gọi Bùi Nhất Ninh mấy tiếng mà cô không phản ứng lại, bà khẽ đẩy vai cô.
Bùi Nhất Ninh hoàn hồn: “Dì, sao thế ạ?”
“Dì muốn hỏi cháu hai màu này, màu nào đẹp hơn.
Cháu nghĩ gì mà ngẩn người ra vậy?”
Khóe môi Bùi Nhất Ninh giật giật: “Vừa rồi cháu nghĩ tới công việc ạ.
Cháu thấy màu xanh nhạt đẹp hơn...”
Thẩm Thanh Lan nhận ra sự khác thường của Bùi Nhất Ninh, liền nhanh chóng chọn xong quần áo rồi đi về.
Buổi tối, Thẩm Thanh Lan hiếm khi gọi điện thoại cho Giang Thần Hi.
Cô kể lại cho anh ta biết chuyện xảy ra hôm nay ở trung tâm thương mại.
Giang Thần Hi im lặng một lúc rồi nói: “Em dâu, cảm ơn em đã cho anh biết chuyện này.
Anh biết làm thế nào rồi.”
“Trong lòng anh có chừng mực là được.”
Dứt lời, Thẩm Thanh Lan gác máy.
Chuyện tình cảm là của hai người, cô sẽ không xen vào quá nhiều.
Nhưng nếu có thể thì tất nhiên cô không ngại giúp.
Thứ Bảy, Thẩm Thanh Lan thu xếp đồ rồi dẫn An An đến quân khu thủ đô, cô đã nói trước là hôm nay muốn đi thăm Phó Hoành Dật.
Nhận ra lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596887/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.