Vẻ mặt Thẩm Thanh Lan liền biến sắc, cô nhìn điện thoại di động, ánh mắt lạnh lùng: “Allen.”
Allen cười khẽ: “Tôi còn tưởng là em đã quên tôi rồi chứ, em còn nhớ tôi, tôi rất vui.
Em đừng vội cúp điện thoại, tôi tin là em sẽ cảm thấy hứng thú với những lời tiếp theo của tôi.”
Động tác của Thẩm Thanh Lan hơi khựng lại, không thể phủ nhận rằng Allen đã đoán đúng, vừa rồi quả thật là cô đang muốn cúp điện thoại.
“Tiểu Thất, Tần Nghiên bỏ trốn rồi, tôi đoán chắc là bà ta sẽ tới tìm em.”
Allen nói.
Vẻ mặt Thẩm Thanh Lan lạnh tanh: “Quả nhiên Tần Nghiên và anh là cùng một giuộc.
Bà ta chính là Kim phu nhân, phải không?”
“Tiểu Thất, tôi đã nói em là người thông minh mà.
Đúng vậy, bà ta chính là Kim phu nhân.
Nhưng em cũng nói sai đôi chút rồi, bà ta không cùng nhóm với tôi, mà chỉ là người vợ cuối cùng của ba tôi thôi.”
Allen thẳng thắn trả lời cô.
“Bà ta là vợ của ba anh?”
Thẩm Thanh Lan đã từng đoán Tần Nghiên và Carl có quan hệ gì đó với nhau, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, ấy vậy mà hoàn toàn không hề nghĩ đến bà ta lại là vợ của người này.
Có thể được gọi là vợ, tất nhiên không phải là người mà tình nhân có thể sánh bằng.
“Không phải em đã sớm nghi ngờ thân phận của bà ta hay sao?”
Allen nói, dù giọng nói của hắn chưa thể gọi là ôn hoà, nhưng ở phía bên kia bờ đại dương, nơi mà Thẩm Thanh Lan không nhìn thấy được, trong ánh mắt hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596831/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.