Thủ đô.
Còn mười ngày nữa là đến ngày sinh dự tính của Thẩm Thanh Lan.
Sở Vân Dung đã bắt đầu chuẩn bị những đồ dùng cho việc sinh nở, ngày nào cũng thấy bà bận rộn, không chuẩn bị cái này thì chuẩn bị cái kia, tóm lại là không có lúc nào rảnh rỗi.
“Vân Dung, con ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, đừng đi vòng quanh nữa.
Con làm ba chóng hết cả mặt rồi.”
Thẩm lão gia nói với Sở Vân Dung đang đi tới đi lui trong phòng khách.
Sở Vân Dung dừng lại, luống cuống: “Ba, ba để cho con được bận rộn đi, nếu ngồi không con sẽ căng thẳng.”
Trước kia, khi chính bà sinh con cũng không thấy căng thẳng như vậy.
“Chỉ còn hơn một tuần nữa là Lan Lan sinh rồi, hiện giờ căng thẳng cũng để làm gì? Nếu như con có thời gian rảnh thì đi chuẩn bị cho Lan Lan chút đồ ăn đi, hôm qua ba nghe con bé nói nó muốn ăn trứng gà ngâm rượu của chị Tống đấy.”
Thẩm lão gia tìm một cái cớ đuổi Sở Vân Dung đến phòng bếp.
Sở Vân Dung vừa nghe thấy thể thì liền vui vẻ: “Được, con sẽ đi làm ngay, con sẽ cố gắng học tay nghề của chị Tống.”
Đuổi được người đi, Thẩm lão gia mới được yên tĩnh, mở ti vi lên xem.
“Ông nội, ông đang xem gì vậy?”
Thẩm Quân Dục và ôn Hề Dao về nhà, cầm theo túi đồ lớn.
Sau khi kết hôn, hai người đã dọn ra ngoài ở.
Ôn Hề Dao vốn muốn ở lại nhà, nhưng Thẩm lão gia không đồng ý, nguyên văn của ông cụ là: “ông còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596830/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.