Ôn Hệ Dao sững người, “Sao tự nhiên lại hỏi vậy?”
Vẻ mặt Thẩm Thanh Lan nghiêm túc và chăm chú, “Chị trả lời em trước đi.”
Ôn Hệ Dao không biết Thẩm Thanh Lan định làm gì, nhưng lại hiểu dường như vấn đề này rất quan trọng, do vậy cũng nghiêm túc nhìn Thẩm Thanh Lan, “Chị yêu Thẩm Quân Dục”
“Chị sẽ kết hôn với anh trai em và ở bên anh ấy cả đời chứ?”
Ôn Hề Dao trịnh trọng gật đầu, nhìn Thẩm Thanh Lan, “Tất nhiên Thanh Lan, rốt cuộc em định làm gì vậy?”
“Chị vào thì biết” Thẩm Thanh Lan hơi mỉm cười, nhét chìa khóa vào tay Ôn Hề Dao, sau đó xoay người rời khỏi.
Ôn Hệ Dao đứng ngày ra tại chỗ, không hiểu Thẩm Thanh Lan có ý gì, nhớ lại nụ cười bí hiểm hồi nãy của Thẩm Thanh Lan, cô không kìm được mà nghĩ đến chẳng lẽ Thẩm Quân Dục có bất ngờ gì dành cho cô ở trong phòng?
Ôn Hề Dao mong chờ mở cửa phòng ra, trong phòng rất tốt, chỉ có ánh đèn ngủ mờ ảo, lại rất yên tĩnh, có thể loáng thoáng nghe được tiếng gì đó trong phòng, Ôn Hề Dao bước chậm lại, gọi một tiếng, “Thẩm Quân Dục”
Không ai trả lời, Ôn Hề Dao ngẫm nghĩ rồi mở cửa phòng ngủ ra, chỉ có ánh đèn ngủ lóe lên. Cô thấy rõ người đang nằm trên giường, là Thẩm Quân Dục.
Cô lập tức thả lỏng người, gọi thêm tiếng nữa nhưng không được đáp lại, lúc này cô mới phát hiện mặt Thẩm Quân Dục đỏ ửng bất thường, mắt nhắm chặt.
Ôn Hề Dao gọi tên Thẩm Quân Dục nhưng anh lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596770/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.