Lúc này cô nhân viên mới thôi nhìn, bĩu môi, cúi đầu khinh thường. Tào Thi Vũ không trông thấy vẻ mặt của nhân viên phục vụ, bèn hừ lạnh một tiếng, hất tóc, nguẩy mông bỏ đi. Tâm trạng của cô ta cực tốt, mặt mày hớn hở. Quay lại lầu một, cô ta thoáng nhìn lên lầu, không ở đây chờ nữa mà đi về luôn.
Qua hôm nay, chỉ cần Trần Tố gả vào nhà họ Thẩm, vẫn còn ghi nhớ ân tình của cô ta thì sau này đường đi của chồng cô ta sẽ thuận lợi, cuộc sống của gia đình cô ta sẽ càng không ngừng tốt.
Về phần Trần Tố thành công hay thất bại, cái này không thuộc phạm vi lo nghĩ của cô ta. Cô ta đã làm đến nước này rồi, nếu Trần Tố vẫn không bắt được Thẩm Quân Dục, vậy cô ta cũng không thể nói gì hơn.
Mà sau đó nếu Trần Tố phải đối mặt với cơn giận của Thẩm Quân Dục thì lại càng không ở trong phạm vi lo nghĩ của cô ta, những điều này Trần Tố phải tự gánh lấy thôi.
Tào Thi Vũ hí ha hí hửng bước đi, nhưng không ngờ cái kế hoạch mà cô ta tự cho là hoàn hảo lại bởi vì một sai lầm nhỏ mà thất bại.
Nữ nhân viên phục vụ đi lên lầu, dừng lại chốc lát trước cửa phòng ban nãy Tào Thi Vũ đã đứng, chẳng nghe động tĩnh gì bên trong.
“Cô đang làm gì đó Tiểu Phàn?” Trưởng nhóm chợt gọi cô nhân viên, cô nhân viên giật nảy mình, đứng thẳng người lên, “Không, không có gì thưa trưởng nhóm
Vẻ mặt trưởng nhóm nghi ngờ nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596769/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.