Thời gian nghỉ phép của Phó Hoành Dật đã kết thúc, hôm nay anh phải trở về quân khu.
Sáng sớm, Phó Hoành Dật vừa thức dậy thì ánh mắt đã không nỡ rời khỏi người Thẩm Thanh Lan.
Thẩm Thanh Lan thấy mà chỉ biết cười, “Phó Hoành Dật, nếu anh còn không xuất phát thì người ta phải chờ đến nóng ruột đỏ”
Người đến đón Phó Hoành Dật đã chờ ở bên ngoài nửa tiếng.
Phó Hoành Dật đưa tay vuốt ve gương mặt Thẩm Thanh Lan.
“Anh đi trước, một mình em ở nhà phải biết chăm sóc cho mình đấy”
Thẩm Thanh Lan gật đầu, “Em biết rồi, anh cũng phải tự chăm sóc cho mình thật tốt.
Em và con sẽ ở nhà chờ anh trở về.”
Phó Hoành Dật cúi xuống ôm Thẩm Thanh Lan, cuối cùng vẫn phải rời đi trong lưu luyến.
Thẩm Thanh Lan không ra tiễn anh mà chỉ đứng trong phòng lắng nghe tiếng động cơ ô tô xa dần.
*** Sau khi Phí Hoành Dật trở lại quân khu, đầu tiên là anh đến phòng làm việc của lãnh đạo, đặt một tờ tường trình lên bàn làm việc cấp trên.
Lãnh đạo xem xong lập tức nổi giận.
“Phó Hoành Dật, cậu có ý gì đây.
Cậu muốn xin điều về quân khu thủ đô? Tôi thấy đầu của cậu bị úng nước rồi!”
Ông sắp về hưu, tương lai vị trí này chính là của Phó Hoành Dật.
Với năng lực của Phó Hoành Dật thì đây sẽ chỉ là bàn đạp của anh.
Sau này anh có thể sẽ lên cao hơn nữa.
Nét mặt Phó Hoành Dật không thay đổi, “Tôi đã suy nghĩ chuyện này rất kỹ.
Bây giờ tôi đã lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596725/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.