Mới sáng sớm, Phó lão gia đã đi tới đi lui trong sân, thỉnh thoảng còn nhìn ra ngoài cửa. Phó Tĩnh Đình thấy thế thì cảm thấy buồn cười, không nhịn được nói: “Ba, ba vào nghỉ trước đi, Hoành Dật và Thanh Lan sẽ về ngay thôi. Ba vào phòng khách chờ hay đứng đây chờ cũng như nhau mà.”
Phó lão gia trừng mắt, “Ai nói là ba đang chờ bọn nó chứ, ba đang đi tản bộ mà.”
“Vâng vâng, ba đi tản bộ.” Phó Tĩnh Đình hùa theo, vừa dứt lời thì Phó Hoành Dật và Thẩm Thanh Lan đã về.
“Thanh Lan, bây giờ còn không thoải mái ở đâu không?” Thẩm Thanh Lan vừa xuống xe, Phó lão gia đã đi tới, quan tâm hỏi, ông đã biết chuyện sáng nay Thẩm Thanh Lan nôn nghén từ Thẩm lão gia.
“Ông nội, cháu không sao đâu ạ.” Thẩm Thanh Lan trả lời, chỉ có sáng nay hơi khó chịu thôi.
Phó lão gia vẫn không yên tâm, dữ dằn lườm cháu mình, “Cháu nói ông nghe xem, Thanh Lan đang mang thai, ấy thế mà mới sáng sớm cháu đã cho nó ăn nhiều đồ dầu mỡ làm gì chứ. Phụ nữ mang thai là một chuyện rất vất vả, cháu làm chồng, phải thông cảm cho vợ nhiều hơn chứ. Ngày thường cháu không ở nhà còn chưa tính, nhưng bây giờ cháu đang ở nhà mà sao ngay cả vợ mình cũng chăm sóc không tốt chứ.”
Phó Hoành Dật im lặng đứng nghe Phó lão gia khiển trách, ánh mắt đầy vẻ vô tội. Đây cũng là lần đầu tiên anh làm ba, làm sao biết phụ nữ có thai ăn được hay không ăn được cái gì chứ.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596695/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.