Tối ngày hai mươi chín, Phương Đồng về đến thủ đô, nhưng không về thẳng nhà mà tìm một khách sạn. Nằm trên giường, cô cảm thấy cả người rất mệt mỏi, nhưng lại không buồn ngủ chút nào.
Cầm tấm thiệp mời đỏ chót trong tay, nhìn hình ảnh hai người trong đó mỉm cười hạnh phúc, trong mắt Phương Đồng chỉ đầy vẻ châm biếm. Cô cầm điện thoại lên gọi cho Lý Bác Minh.
Lý Bác Minh đang chuẩn bị đi ngủ, thấy Phương Đồng gọi thì ngay lập tức bắt máy: “Đồng Đồng?”
“Bác Minh, em có làm phiền anh nghỉ ngơi không?” Phương Đồng áy náy hỏi.
“Không sao, anh đang xem phim ở nhà. Đồng Đồng, có chuyện gì vậy?”
Giọng Lý Bác Minh rất dịu dàng. Phương Đồng nghe thấy giọng nói ấm áp của anh thì trong lòng dần bình tĩnh lại, “Bác Minh, ngày mai anh có rảnh không?”
Lý Bác Minh hơi khựng lại: “Sao vậy?”
“Em muốn nhờ anh cùng đi dự tiệc cưới với em.”
“Đồng Đồng, em về nước rồi à?” Lý Bác Minh vội hỏi.
Phương Đồng gật đầu, sau đó chợt nhớ là anh không nhìn thấy, bèn nói nhỏ: “Vâng, em vừa về đến khách sạn.”
Lý Bác Minh đã lờ mờ đoán được hôn lễ ngày mai là của ai, “Được, em ở khách sạn nào, mười giờ ngày mai anh qua đón em.”
Phương Đồng báo tên khách sạn rồi mói: “Bác Minh, cảm ơn anh.”
“Đồng Đồng, em đừng bao giờ nói cảm ơn anh, chúng ta không phải là bạn bè sao?”
“Vâng, chúng ta là bạn bè. Anh nghỉ ngơi đi, ngủ ngon.” Trong mắt Phương Đồng hiện lên nét cười dịu dàng.
“Ngủ ngon.”
Sau khi cúp điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596679/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.