“Thanh Lan, sau khi tốt nghiệp cháu định làm gì?” Dượng Bùi Chấn hỏi.
“Mở một quán trà ạ.” Thẩm Thanh Lan nói vừa nói vừa đút trái cây cho Hạt Đậu Nhỏ ăn. Ngài Phó thấy vậy càng không thoải mái, vợ anh còn chưa từng đút anh ăn đâu.
“Thanh Lan, em không định mở một phòng triển lãm tranh sao? Với danh tiếng của em bây giờ mà mở một phòng trưng bày thì chắc chắn rất tốt.” Bùi Nhất Ninh thắc mắc.
Thẩm Thanh Lan lắc đầu, “Daniel là một người bạn hợp tác rất tốt, có phòng triển lãm của anh ấy là đủ rồi. “
“Lan Lan dạo trước đã mua lại một quán trà.” Thẩm lão gia biết chuyện này, bèn nói.
Ông ngoại Sở Trạm ngạc nhiên, “Ồ? Thanh Lan còn mở một quán trà sao?”
Thẩm Thanh Lan gật đầu, “Vâng, là ở thành Nam, lúc nào ông ngoại có thời gian, nếu không ngại thì đến đó uống trà một chút, không khí xung quanh cũng thoải mái lắm ạ.”
Sở Trạm cười híp mắt gật đầu, “Được, được, để hôm nào ông ngoại sẽ đến đó.” Nói rồi, ông quay sang nhìn Thẩm Hi Đồng vẫn im lặng không nói gì.
“Hi Đồng, dạo này công việc của cháu thế nào?” Sở Trạm hỏi, có lẽ là tâm trạng rất tốt nên ông vẫn giữ nụ cười trên môi.
Bỗng nhiên bị hỏi, Thẩm Hi Đồng hơi hoang mang, vẻ mặt cũng cứng ngắc, “Vẫn tốt ạ, năm sau sẽ ra nước ngoài để tham gia một buổi biểu diễn.”
Chẳng biết có phải do suy nghĩ quá nhiều hay không, cô ta luôn cảm thấy Sở Trạm hỏi câu này cũng chỉ là thuận miệng mà thôi, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596606/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.