Sắc mặt Phó Hoành Dật hơi thay đổi, từ tốn trả lời, “Anh nói rồi, chỉ cần em không rời, thì anh sẽ không bỏ, những lời này vĩnh viễn có hiệu lực.”
Thẩm Thanh Lan nở nụ cười, độ cong nơi khóe môi rộng hơn, vừa xinh đẹp mà lại vừa cởi mở, làm lác mắt chàng trai ở cách đó không xa.
“Phó Hoành Dật, em chờ anh trở lại.”
“Được.” Giọng nói của Phó Hoành Dật ấm áp, vẻ mặt dịu dàng.
Thẩm Thanh Lan đến canteen mua đồ ăn sáng rồi trở về phòng ngủ.
Những người khác vẫn chưa thức dậy, cô không gọi bọn họ mà chỉ yên tĩnh ngồi một chỗ đọc sách, đợi đến giờ rồi mới gọi bọn họ dậy.
Hôm nay phải bảo vệ thực tập, không thể đến muộn được.
Sau khi bảo vệ thực tập kết thúc, Vu Hiểu Huyên vội vàng trở về phòng ký túc, lấy vài bộ quần áo rồi đi như một cơn gió. Lynda đã phái xe đến cổng trường chờ cô ấy.
Phương Đồng đến chỗ bạn trai ở. Ngô Thiến cũng dọn đồ, không nói là đi đâu.
Thẩm Thanh Lan tạm thời đã ổn, sắp tới cô không cần trở lại trường học nên định trở về Giang Tâm Nhã Uyển. Tuy còn nửa tháng nữa mới đến cuối tháng, nhưng giờ phút này, cô muốn về ngôi nhà của cô và Phó Hoành Dật.
Cô không có gì phải thu dọn nên ngoại trừ một chiếc ba lô và một cái máy tính xách tay ra thì chẳng còn gì cả.
Vừa ra khỏi kí túc xá, cô đã trông thấy Nhan Thịnh Vũ đợi ở bên ngoài. Thấy cô đi ra, anh ta lập tức đi về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596542/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.