Hai chữ này nghe có vẻ giống như đang phản kháng nhưng lại là một kiểu mời gọi âm thầm, điều này càng kích thích Ân Hàn Tín.
Một tiếng "xoẹt" vang lên, là tiếng quần áo bị xé rách.
Khi Ân Hàn Tín hôn Trương Uyển Du lần nữa, anh phát hiện, cô gái đang nằm dưới thân mình không hề nhúc nhích.
Ân Hàn Tín nhìn chằm chằm vào người phụ nữ đang thở đều đều dưới thân anh.
Cô ngủ thật rồi.
Sau khi đốt cháy ngọn lửa trong người anh, cô cứ thế mà ngủ thiếp đi.
Ân Hàn Tín oán trách nhìn Trương Uyển Du, anh cúi đầu cắn thật mạnh vào môi cô, mạnh đến nỗi anh cảm nhận được vị tanh trên đầu lưỡi của mình.
Thấy môi đau, Trương Uyển Du khẽ rên rỉ, sau đó cô lại tiếp tục ngủ.
Nhìn dáng vẻ vô tâm ngủ của Trương Uyển Du, Ân Hàn Tín vừa tức giận, vừa khó chịu, vừa mất kiên nhẫn.
Anh so đo cái gì với một con sâu rượu cơ chứ.
Hơn nữa, bây giờ cô đang ngủ say, nếu giờ anh làm chuyện gì đó với cô, vậy chẳng phải nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của sao? Anh hít một hơi thật sâu, sức kiềm chế mạnh mẽ khiển anh kéo chăn bông qua che đi cảnh xuân phơi phới của cô.
Cuối cùng, Ân Hàn Tín khó chịu rời khỏi cơ thể Trương Uyển Du, anh phủ chăn bông lên người cô lần nữa, sau đó cúi đầu hôn lên trán cô rồi mới quay người đi ra khỏi phòng.
Sáng sớm hôm sau, Trương Uyển Du bị tiếng chim hót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-doi-anh/2424928/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.