“Có vấn đề gì sao?”
Hỏa Thiên ngập ngừng, ánh mắt dao động. Hắn muốn nói nhưng lại chần chừ, suy nghĩ hồi lâu mới cất tiếng:
“Ngài... muốn phế đôi chân của cô ta?”
Hắc Lan lại hạ ánh mắt dừng trên cuốn sách, giọng lạnh như băng:
“Ngươi nói sai rồi, không phải là ta muốn mà chính là cô ta muốn bị phế đôi chân.”
Ánh mắt Hắc Lan lướt đến dòng chữ cuối cùng trong trang sách thì động nhẹ. Lúc này, đôi mắt sắc lạnh mới nâng cao, giọng nói vang lên như nhát dao sắc bén:
“Ta sẽ cho cô ta biết cái giá của việc không biết nghe lời là gì”
Hỏa Thiên nuốt khan, không dám hỏi thêm, chỉ cúi đầu lui ra ngoài. Với hắn, cách hành xử của Hắc Lan chủ vốn dĩ rất bình thường. Ngài trước giờ luôn như vậy: lạnh lùng, tàn nhẫn, không bao giờ khoan dung. Trong chiến trận, ngài ra tay quyết liệt, không để lại đường sống cho kẻ thù.
Đan Y, kẻ phản bội, đáng lẽ ra đã phải chết theo Nguyệt Minh và Hắc Nhật. Nhưng cô ta vẫn chưa chết là vì hứng thú muốn dày vò cô ta của ngài. Hắc Lan chủ vẫn là Hắc Lan chủ, không có gì thay đổi, chỉ là Hỏa Thiên lại cảm thấy chính bản thân hắn lại trông không giống với thuộc hạ của Hắc Lan chủ trước đây. Lúc này, hắn bỗng dưng lại thầm hy vọng rằng, ngày mai hắn sẽ không phải phạt đánh nữ tì kia đến phế cả đôi chân.
Trong nhà lao, Y Sương tỉnh lại. Khung cảnh xung quanh vẫn quen thuộc như những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-doc-dia-phan-2-/3740411/chuong-50.html