Hắc Hồng vươn thẳng hai cánh tay, thư giãn cơ, tận hưởng sự thoải mái sau một giấc ngủ ngon. Cậu ngồi dậy, chân vừa chạm đất đã nghe thấy tiếng cãi nhau ồn ào.
"Ngươi... ngươi dụ dỗ ta?"
Hỏa Thiên chỉ tay vào Y Sương đổ một cái lỗi cho cô.
Cô bất bình, nói: "Ta tại sao phải dụ dỗ ngươi? Đêm hôm qua, đã xảy ra chuyện gì ngươi không nhớ một chút nào sao?"
Hỏa Thiên hoang mang: "Đêm hôm qua ư?"
Cô ấy hỏi cái đêm của hôm qua, nhưng hắn thì lại nhớ cái đêm của hôm nào đó. Nhìn căn phòng chỉ có hai người, trên người hắn lại được quấn vải từ y phục của Y Sương, tự dưng hắn lại lo lắng, bồi hồi.
Đêm hôm qua hắn bị tà khí xâm nhập nhưng lại chẳng nhớ gì cả. Là ai có thể làm hắn bị thương? Nếu không phải nàng ta giở trò dụ dỗ, thì là ai trong cung điện này có lá gan dám hãm hại hắn?
"Ta biết ta có sức thu hút với ngươi, nhưng ngươi nên nhớ ta không phải là đối tượng mà ngươi có thể tiếp cận.
Lần sau nếu còn dám tùy tiện chạm vào người ta, thì... "
Y Sương thật muốn cười mà chẳng thể cười. Hỏa Thiên hắn có vấn đề về não ư? Hay là tà khí vẫn còn bám lấy
han?
"Ngươi sẽ giết ta sao?" Cô hỏi.
Hỏa Thiên có chút hạ khẩu khí, gượng gạo nói: "Đúng, ta... ta sẽ giết ngươi đó."
Y Sương lại bình thản, chân mày nâng lên tỏ ra ngạc nhiên. Có lẽ cô làm vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-doc-dia-phan-2-/3619962/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.