Binh lính đang muốn từ bỏ cuộc tìm kiếm thì tiếng hắc mã vang lên, nó đã nhìn thấy Hắc Lan.
Cuối cùng, ngài ấy cũng đã quay trở lại một cách an toàn.
“Hắc chủ, người bị thương?” Một binh lính tiến đến hỏi.
“Khi ở dưới vực thẳm ta bị ác thú tấn công. Địa hình dưới đó phức tạp và kỳ quái, lại có nhiều loài thú ta chưa từng gặp qua. Các ngươi hãy cử ra một nhóm người để thăm dò vực thẳm này cho ta. Nếu có thể hãy săn bắt những thần thú có lợi cho Hắc tộc.”
Người binh lính cúi đầu: “Tuân lệnh!”
Hắn ngẩng đầu lên, mắt để ý đến Y Sương: “Hắc chủ, còn cô ta?”
Hắc Lan quay lại nhìn cô ấy rồi nói: “Áp giải về Hắc tộc!”
Dù có công giúp Hắc chủ của bọn họ sớm thoát được vực thẳm, Y Sương cũng không được đối đãi tốt hơn một chút. Cô vẫn là một tội nhân không hơn và không kém.
Đám lính nhanh chóng trói lấy cô bằng xiềng xích, hai người ở hai bên nắm lấy hai cánh tay cô áp giải đi. Cô cứ tưởng là họ muốn bẻ gãy cánh tay mình luôn rồi, lại dùng lực mạnh như vậy.
Ngược lại với sự áp giải của Y Sương, Hắc Lan thì cưỡi trên hắc mã, ung dung tự tại. Ngựa của hắn đi ở đằng trước, theo sau là cô và binh lính.
Cô không biết mình còn đủ sức để đi như thế này cho đến Hắc tộc hay không? Hay là phải lăn ra ngất xỉu giữa đường? Nghĩ đến sẽ bị áp giải về Hắc tộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-doc-dia-phan-2-/3570389/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.