Khi về đến nhà, Vệ Gia bị một trận hoa cả mắt. Tóc Vệ Nhạc được thắt bím và đủ thứ trang sức lộng lẫy, cô quấn trong chiếc chăn hoa màu hồng yêu thích, nghe thấy tiếng bước chân liền vui vẻ chạy về phía Vệ Gia, nửa dưới khuôn mặt cô được bôi một lớp dầu mỡ sáng bóng.
"Gia Gia đã trở về, Gia Gia, Gia Gia, nhìn ta đẹp như thế nào..."
"Cái gì trên mặt em vậy?"
"Không phải thứ gì, là chị tặng cho ta đó. Ta tô son môi, trên TV tiên nữ đều tô son môi, ta cũng là tiên nữ!"
Vệ Gia xoa kem trên mặt Vệ Nhạc, nhìn "bà tiên đỡ đầu" bên cạnh.
Trần Tê kéo chiếc khăn hoa trên gối ra, cười giải thích: "Chỉ là son dưỡng môi có màu mà thôi. Không phải anh nói tôi sẽ tặng quà cho Nhạc Nhạc sao? Giờ nói có ý gì."
"Buổi chiều chú Dương mang hành lý qua đây, chị Tê Tê tặng ta thỏi son. Chị Tê Tê tốt nhất, ta muốn chị ấy ở nhà chúng ta cả đời, mỗi ngày chải đầu tô son cho ta!" Vệ Nhạc vui vẻ như một con chim.
" Mấy lời này tôi không dạy cô ấy." Trần Tê vội vàng thanh minh, cô nhìn một lượt gian phòng hỗn độn. "Anh cũng không hiểu hạnh phúc của con gái đâu! Lát nữa tôi sẽ từ từ thu dọn nhà cửa."
Vệ Nhạc cũng đứng lên nói: "Ta cùng chị Tê Tê dọn dẹp, chị ấy là bạn tốt nhất của ta."
Vệ Gia bị một loạt từ "chị Tê Tê" chọc cười, Vệ Nhạc thường không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-dau-kim/2510543/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.