"Nếu anh không quay lại, em khéo cho rằng anh đào giếng dưới lầu đấy." Trần Tê lấy cốc nước từ Vệ Gia. Cô không khát nước gì cả, chỉ thấy chóng mặt, giống như sốt cao. Rõ ràng là nàng chủ động, cớ sao người chân yếu tay mềm lại là chính mình đây?
"Em nghe giống như anh cùng dì Vưu nói chuyện. Hai người đang nói cái gì vậy?"
Vệ Gia im lặng một lúc. Trần Tê kéo anh ngồi ở bên cạnh, thần bí nói: "Em thấy rồi!"
"Gì?"
"Hôm đó em nhìn thấy dì Vưu xuống xe của cha anh ở ngã tư đường. Hai người họ nói chuyện rất thân mật, không giống như ngày đầu tiên gặp mặt! Anh nhìn em làm gì? Chẳng lẽ anh sớm đã biết rồi sao?"
"Họ biết nhau..." Khi Vệ Gia nói, anh nhìn thấy mình trong con ngươi của Trần Tê. Anh rất muốn nhìn rõ ràng bóng người mơ hồ kia ở trong mắt Trần Tê rốt cuộc là khuôn mặt gì?
"Sao trước đây em không nghĩ tới nhỉ? Một người là tài xế của chú Tôn, người còn lại cũng là do chú Tôn đề cử đến nhà em làm việc, tuổi tác chênh lệch không nhiều, đứng chung một chỗ rất xứng đôi... Nói cho em biết đi, dì Vưu và cha anh yêu nhau à?"
"..."
Trần Tê sắc mặt như hiểu rõ: "Ý của em là mấy người khi ở chung với nhau bộ dạng không được tự nhiên. Nhất định là anh nhớ tới mẹ nên trong lòng không dễ chịu đúng không?"
Vệ Gia không biết đang suy nghĩ cái gì, ngây người trong chốc lát. Anh hỏi Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-dau-kim/2510425/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.